Sở Phong và Thiên Ma Nữ ngồi ở bên đầm nước, Sở Phong bắt đầu kể từ Tây hồ sơ ngộ, kể cho Thiên Ma Nữ nghe từng chuyện từng chuyện đã trải qua giữa hắn và Ngụy Đích, những ngọt ngào, đau khổ, buồn vui trong đó không hề che giấu đều hiện lên biến đổi trên khuôn mặt Sở Phong.
Thiên Ma Nữ lẳng lặng lắng nghe, không có lên tiếng, nàng biết giờ này khắc này Sở Phong chỉ là muốn nói ra hết, cũng chỉ muốn có người nghe hắn nói hết.
Ánh trăng phía tây đã chìm xuống, Sở Phong nhìn Thiên Ma Nữ, nói :
- Cảm ơn nàng đã nghe ta nói, ta tốt hơn nhiều rồi!
Thiên Ma Nữ nói :
- Hai người thực sự là đã trải qua rất nhiều!
Sở Phong nắm lấy tay Thiên Ma Nữ, nói:
- Chúng ta cũng đã trải qua rất nhiều!
Thiên Ma Nữ mỉm cười, nói :
- Hy vọng có một ngày, cô ấy cũng sẽ nghe ngươi nói những chuyện đã trải qua giữa chúng ta.
Sở Phong trong lòng rung lên, hắn nhìn Thiên Ma Nữ thật sâu, nàng thực sự là Thiên Ma Nữ mười năm trước lãnh huyết vô tình, giết người như ngóe đây sao, hắn càng ngày càng hoài nghi.
Trên mặt Thiên Ma Nữ còn dính dấu vết bụi, từ lúc ở thảo nguyên Mông Cổ đánh mã báo tin, cho tới bây giờ, nàng còn chưa có chú ý đến tẩy trừ dung nhan một chút.
Sở Phong chợt cúi người xuống, hai tay vốc lên một vốc nước, đưa tới trước mặt Thiên Ma Nữ, nói:
- Thật là khó cho nàng đã phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861521/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.