Thế là Sở Phong và Thiên Ma Nữ đi ra ngoài căn lều.
Món Thủ bát nhục chính là món ăn truyền thống của tộc nhân Mông Cổ, cách làm có phần cầu kỳ. Hai người thấy Thiếu Bố đầu tiên là chọn một con cừu béo tốt, sau đó mổ bụng, lột da và bỏ đi nội tạng, lại tẩy rửa sạch sẽ, bỏ đầu đi, lại đem con cừu chặt thành từng miếng to, bắt đầu bỏ vào nấu trong nước trong.
Sở Phong nhìn mà nước bọt đã chảy ròng ròng nói:
- Có phải đun sôi xong là có thể ăn không?
Thiếu Bố gật đầu nói:
- Cần phải rất chú ý đến độ lửa, mặc dù vừa chín tới là tốt nhất, nhưng như vậy mới có thể bảo trì thịt cừu tươi non!
Sở Phong lại nói:
- Ta thấy động tác của ngươi cũng rất nhanh nhẹn đấy.
Thiếu Bố cười nói:
- Người Mông Cổ chúng tôi mỗi người cũng đều biết cách làm món Thủ bát nhục này, nhất là khi có khách quý tới chơi, nhất định phải làm nó. Con cừu này còn phải nấu thêm một lúc, hai vị không có việc gì thì chi bằng đi khắp nơi nhìn xem phong cảnh của thảo nguyên chúng ta thế nào!
Ngay sau đó Sở Phong và Thiên Ma Nữ đi dạo mọi nơi để thưởng thức.
Thì ra ở đây không chỉ có một đàn cừu đó của Thiếu Bố, còn có rất nhiều chuồng cừu khác, mỗi chuồng cũng có tới mấy trăm con, thậm chí có cái có hơn cả ngàn con. Tụ tập cùng một chỗ, từng mảng từng mảng trắng tinh, nhìn vô cùng đẹp mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861477/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.