🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thiên Ma Nữ song chưởng độc chiến Thanh Hư, Hoằng Trúc, Lãnh Nguyệt, Vô Trần, không kém chút nào, Sở Phong dù sao cũng là lần đầu tiên thấy được sự mạnh mẽ của Thiên Ma Nữ!

Thanh Hư quát lên:
- Thiên Ma công bá đạo vô cùng, mọi người cẩn thận!

Vừa nói mũi cây Long Uyên kiếm chợt nổi lên từng tia thanh quang như long văn, chưởng phong của Hoằng Trúc cũng nhấp nhoáng một tầng kim mang, mà mũi cây Hàn Sương kiếm của Lãnh Nguyệt đã sớm lộ ra hàn khí nhè nhẹ, chỉ có phất ti trên phất trần trong tay Vô Trần thì phất phơ từng đợt, hiện ra khí tức phật từ.

Tây Môn Phục đứng bên cạnh quan sát vẫn không nói một lời, y thấy chưởng môn Tam đại phái cùng Lãnh Nguyệt vẫn không làm gì được Thiên Ma Nữ một chút nào, thầm khiếp sợ, chợt thoáng nhìn thấy Sở Phong đang đứng ngơ ngác ở dưới chưởng ảnh của Thiên Ma Nữ, hai mắt ngầm lóe lên, lợi dụng một khe hở, quạt giấy trên tay phải bỗng đột nhập vào trong vòng chiến, chém thẳng tới yết hầu Sở Phong!

Sở Phong vốn đặt trường kiếm ngang ngực, vội vàng nhếch lên trên, "Keng" một tiếng đẩy ra quạt giấy, nghe thanh âm chạm kích đó, hiển nhiên nội kình của Tây Môn Phục đặc biệt thâm hậu, cây quạt tuy là làm từ giấy, những lại giống như là tinh cương!

Tống Tử Đô có chút chần chừ, cũng duỗi trường kiếm, đâm thẳng mi tâm Sở Phong, hiển nhiên ý định của hai người là muốn dùng Sở Phong để khống chế Thiên Ma Nữ! Những người khác thì không có cách nào ra tay đối với Thiên Ma Nữ, cũng đều tùy thời mà tấn công Sở Phong đang được bảo vệ dưới chưởng ảnh của Thiên Ma Nữ.

Thiên Ma Nữ biết vậy nên cố hết sức, nếu bọn họ nhằm vào mình xuất thủ, nàng cũng không để vào đâu, song bọn họ lại nhằm Sở Phong xuất thủ, một chiêu này thật sự tàn nhẫn. Sở Phong trọng thương mới khỏi, làm sao có thể ngăn cản? Thiên Ma Nữ không thể không phân tâm để bảo vệ hắn. Có điều, chưởng môn của Tam đại phái ngay trước mặt, sao có thể để cho nàng phân tâm một chút nào, nhanh chóng trong nháy mắt, "Xoẹt" một đầu ống tay áo của nàng đã bị Thanh Hư chém bay, vai trái thiếu chút nữa bị phất trần của Vô Trần phất trúng, cánh tay phải cũng suýt nữa dính Bàn nhược kim cương chưởng cửa Hoằng Trúc, sau khi một chỉ bắn văng kiếm của Tống Tử Đô đang đâm tới mi tâm Sở Phong, phía sau lưng vẫn còn bị chưởng phong của Lãnh Nguyệt quét trúng, thân thể hơi nghiêng, nhân cơ hội đó trường kiếm của Thanh Hư liền trực chỉ yết hầu của Thiên Ma Nữ, muốn một kích giết chết!

Sở Phong thấy vậy, cảm xúc kích động dâng trào! Đột nhiên điên cuồng hét một tiếng, duỗi ra cánh tay trái, cố gắng dùng bàn tay nắm lấy lưỡi của Long Uyên kiếm, trường kiếm bên tay phải mạnh mẽ chém thẳng vào cánh tay phải Thanh Hư!

Thanh Hư thu lại trường kiếm, mang theo hai tia máu tươi, "Keng" đẩy ra kiếm của Sở Phong. Hai mắt Sở Phong lấp lóe lửa giận, như nổi điên múa trường kiếm đâm chém mãnh liệt tới Thanh Hư, cũng mặc kệ kiếm những người khác đang đâm tới hắn, chết cũng phải chém đứt một cánh tay của Thanh Hư!

Ba cọng râu trên cằm Thanh Hư hơi hơi tung bay, một điểm thanh quang long văn trên mũi cây Long Uyên kiếm đột nhiên bạo thịnh, tức thì đánh văng trường kiếm của Sở Phong, kiếm thế không giảm, đâm thẳng tới yết hầu Sở Phong!

Sở Phong nhưng lại không trốn tránh, trường kiếm cũng đâm tới yết hầu Thanh Hư!

Sở Phong rõ ràng là tự tìm đường chết, kiếm của hắn căn bản không thể nào đâm vào Thanh Hư! Cho dù lấy mạng đền mạng cũng chỉ là uổng công!

Thiên Ma Nữ đương nhiên hiểu tâm tư của Sở Phong, hắn không chỉ vì muốn phát tiết những xúc động phẫn nộ trong lòng, lại càng không muốn liên lụy đến mình. Tay nàng thoắt cái vươn ra, kéo Sở Phong tới bên người, hét dài một tiếng, hai mắt chợt nhấp nhoáng lên ánh kim hồng như ánh sáng của thần ma, bão cát bốn phía nổi lên, suối nước khuấy động, phong vân thoáng biến sắc, thiên địa thoáng bị hôn ám!

Thân ảnh của Thiên Ma Nữ bỗng như quỷ mị nhanh chóng xoay tròn vòng quanh Sở Phong, vô ảnh vô hình, hơn nữa sắc trời đã tối, toàn thân hắc y của nàng, sau lưng lại là một mái tóc dài màu đen, càng giống như ma nữ trùng sinh, thiên ma phủ xuống!

"Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!" xen lẫn "Keng! Keng! Keng! Keng!" liên tiếp vang lên đan xen thành một mảnh, chính cả Hoằng Trúc, Lãnh Nguyệt, Vô Trần, Thanh Hư cũng không biết mình vừa rồi đã cùng Thiên Ma Nữ đối bao nhiêu chưởng, trường kiếm bị bắn đi bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy bàn tay hơi hơi tê dại!

- Mọi người cẩn thận, đây là Thiên Ma huyễn biến!

- A!
Tiếng thét chưa dứt, đã vang lên hai tiếng kêu thảm thiết, có hai tinh anh đệ tử không biết của môn phái nào đồng thời bị bàn tay Thiên Ma Nữ kích trúng, nhưng thân thể hai người lại không nhúc nhích, mà ngực đã bị khoét thành một lỗ thủng lớn, trái tim đã tan nát vô hình, vô lực ngã xuống!

Thanh Hư, Hoằng Trúc, Lãnh Nguyệt đồng thời trong lòng rùng mình, bọn họ khổ tu mười năm, tự thấy đã không thể so sánh với mười năm trước, nhưng không nghĩ tới Thiên Ma Nữ lại so với mười năm trước càng thêm mạnh mẽ!

Sở Phong nhìn hai cỗ thi thể bị khoét bỏ bộ ngực, trong lòng đau nhói từng cơn, hắn không phải đau vì hai người này, hắn là vì Thiên Ma Nữ. Thiên Ma Nữ đã ẩn thân sơn lâm mười năm không ra, chính là không muốn lại phải sát giới, nhưng hôm nay nàng vì mình, đã giết hai tên tinh anh đệ tử! Sở Phong vừa đau vừa hận! Hắn muốn Thiên Ma Nữ bỏ hắn mà đi, hắn cũng biết Thiên Ma Nữ sẽ không thể làm như vậy.

Thiên Ma Nữ dần dần có chút lực bất tòng tâm, dù sao đối mặt cũng là chưởng môn tam đại môn phái, còn có Lãnh Nguyệt không kém chưởng môn tam đại phái, còn có Tống Tử Đô, Tây Môn Phục, Vô Giới những tinh anh đệ tử đang nổi tiếng trên giang hồ, quan trọng là nàng không thể đi!

Tuy nhiên từ một khắc khi nàng thi triển ra Thiên Ma huyễn biến, nàng đã không nghĩ tới phải đi. Mười năm rồi, nàng cũng chán ghét cái khoảng thời gian phiêu bạt lênh đênh, có thể cùng Sở Phong chết chung một chỗ, nàng cũng đã cảm thấy thỏa mãn!

Trong lúc nàng nghĩ ngợi, Thanh Hư cùng Lãnh Nguyệt đồng thời đâm tới một kiếm, ngón tay nàng bắn văng lưỡi kiếm của Thanh Hư, đang muốn thuận thế hóa chưởng đẩy ra trường kiếm của Lãnh Nguyệt, ai ngờ kiếm phong của Lãnh Nguyệt trên đường lại chuyển hướng, xuyên thẳng tới ngực Sở Phong! Thiên Ma Nữ kinh hãi, vội vàng nghiêng người lấy hai tay kẹp lại, Vô Trần, Hoằng Trúc bên kia sao chịu bỏ qua cơ hội này, một cái phất trần quét ngang qua bên trái Thiên Ma Nữ, một hữu chưởng vỗ thẳng bên phải Thiên Ma Nữ, tiếng gào thét mạnh mẽ, đều là một kích trí mạng!

Sở Phong kinh hãi, trơ mắt nhìn phất cùng chưởng kình đánh về phía Thiên Ma Nữ, lại không thể làm gì!

"Oanh! Oanh!" Một thân ảnh đỏ thẫm đột nhiên bay ra, ngang nhiên đón lấy một kích toàn lực của Vô Trần cùng Hoằng Trúc!

Biến cố này, đủ để khiến cho mọi người kinh ngạc, không tự chủ được lùi lại một bước.

Người đến một thân quần áo văn sĩ đỏ thẫm, đầu đội khăn vuông, lại có chòm râu, hai mắt ẩn chứa thần quang, sắc mặt không nóng không giận, vẻ mặt mỉm cười nhìn đám người Thanh Hư, thần thái thong dong, tuyệt không giống như là vừa mới tiếp lấy một kích toàn lực của Vô Trần cùng Hoằng Trúc!

Thanh Hư hỏi:
- Các hạ là....

- Tông chủ Ma Thần Tông - Lãnh Mộc Nhất Tôn!
Giọng điệu thật bình thản thậm trí còn mang theo một tia khách khí.

Đám người Thanh Hư thất kinh, ngay cả Sở Phong cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới tông chủ của Ma Thần Tông đột nhiên lại tới đây.

"Vù vù vù vù..." Mười hai bóng người lướt nhanh tới, không gần không xa đứng ở phía sau Lãnh Mộc Nhất Tôn.

Thanh Hư vừa nhìn thân pháp của những người này, liền biết mỗi một người cũng đều là cao thủ thượng thừa.

Lãnh Mộc Nhất Tôn đột nhiên khẽ khom người hướng Thiên Ma Nữ, nói:
- Lãnh Mộc Nhất Tôn đặc biệt dẫn đường chủ của thập nhị phân đường tới đây nghênh tiếp Thiên Ma giáo chủ cùng Thiếu tôn chủ!

Mười hai vị đường chủ phía sau lập tức cùng hô to:
- Cung nghênh Thiên Ma giáo chủ cùng Thiếu tôn chủ!

Oa! Một tiếng gọi này, thật là chấn động bình nguyên, vang tận mây xanh! Hiển nhiên là cố ý bày ra một chút thực lực đối với đám người Thanh Hư !

Sở Phong cười ha ha một tiếng nói:
- Tông chủ, ngươi đến cũng thật là đúng lúc!

Lãnh Mộc Nhất Tôn mỉm cười, nói:
- Lãnh Mộc Nhất Tôn đến chậm một bước, để cho Thiếu tôn chủ phải sợ hãi!

- Không sao không sao, coi như là hoạt động gân cốt một chút!

Vô Trần nhìn chằm chằm Sở Phong, quát lạnh nói:
- Sở Phong! Ngươi lại thật sự đã cấu kết với Ma giáo!

- Cái gì thật hay là giả, bà vốn vẫn nói ta là người i trong Ma giáo, là bà bảo Diệu Ngọc xuống núi giết ta, để vì võ lâm trừ gian diệt ác, ta hiện tại đã thành Thiếu tôn chủ, sao bà lại thấy kỳ quái rồi!

- Sở Phong! Ta đã ngờ tới ngươi sẽ có một ngày này, sớm muộn sẽ trở lại Ma đạo!

- Đúng vậy, ngươi thần cơ diệu toán, cho nên ta không vào Ma đạo, ngươi cũng phải ép ta nhập Ma đạo, để chứng minh ngươi liệu sự như thần!

Vô Trần phất trần giương lên:
- Hừ! Hậu nhân Ma đạo, rốt cuộc cũng phải quay về Ma đạo!

Sở Phong lạnh lùng nói:
- Đúng vậy, ta tại chính đạo của các ngươi chơi chán rồi, hiện tại muốn qua ma đạo chơi đùa một chút! Ngươi quản được sao?

- Ngươi... Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Từng sợi phất ti trên phất trần trong tay Vô Trần đã kích động lên..

Lãnh Mộc Nhất Tôn mỉm cười, nói:
- Thiếu tôn chủ, mời!

Lãnh Nguyệt quát lạnh một tiếng:
- Lãnh Mộc Nhất Tôn, ngươi cho rằng là có thể mang bọn họ đi sao?

Lãnh Mộc Nhất Tôn thản nhiên nói:
- Vậy sư thái cho là có thể giữ bọn họ ở lại sao?

Hai bên cũng không có lên tiếng nữa, Sở Phong bị kẹp ở giữa, liền cảm thấy hai bên không có tiếng động, nhưng lại phát ra sát khí bức người!

Hai bên cũng không dám tùy tiện xuất thủ, bởi vì hai bên cũng không có nắm chắc!

Lãnh Mộc Nhất Tôn mặc dù dẫn thập nhị đường chủ cùng đến, nhưng bên kia đều là chưởng môn của tam đại phái Võ Đang, Thiếu Lâm, Nga Mi , còn có một vị Lãnh Nguyệt sư thái, còn có những đệ tử xuất sắc nhất hiện nay như Tống Tử Đô, Ngụy Đích, Vô Giới, Tây Môn Phục..., mặt khác còn có vài cao thủ đệ tử của một vài danh môn đại phái, thật sự chém giết, ai chết vào tay ai, thật sự là khó đoán trước!

Hiện tại, Sở Phong và Thiên Ma Nữ chính là mấu chốt của vấn đề, bọn họ đứng về bên nào, bên đó liền có ưu thế áp đảo!

Bầu không khí trầm xuống dị thường, ngay cả đàn cá bơi lội trong suối cũng trầm xuống, không dám ngọi lên chút nào nữa. Chung quang chỉ còn lại từng đợt tiếng gió gào thét trong làn cát vàng mênh mông, còn có một căn nhà gỗ lẻ loi.

Sở Phong đương nhiên nhìn ra quan hệ vi diệu trong đó, hắn liền nói với Thiên Ma Nữ:
- Làm thế nào bây giờ?

- Ngươi làm chủ!
Thiên Ma Nữ chỉ đáp một câu.

Trên mặt Sở Phong chợt lộ ra dáng cười, nắm lấy tay Thiên Ma Nữ, quay đầu nói với Lãnh Nguyệt:
- Lãnh Nguyệt, chúng ta chuẩn bị quay về Ma Thần Tông, bà có can đảm thì tới mà giết!!

Nói xong liền kéo Thiên Ma Nữ đi tới bên Lãnh Mộc Nhất Tôn .

Lãnh Nguyệt phẫn nộ quát một tiếng, quả thật muốn xông qua, Vô Trần biết bà tính tình cương liệt, vội vàng ngăn bà lại nói:
- Sư thái, tà không thể thắng chính, chúng ta sớm muộn cũng sẽ có một ngày tiêu diệt bọn họ!

Lãnh Nguyệt quay đầu lại nhìn Ngụy Đích đứng đờ ra bên cạnh vẫn vẻ mặt thẫn thờ như cũ, cuối cùng cũng dừng lại!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.