Giang Nam tiêu cục áp giải năm trăm vạn lượng bạc cứu trợ ngày đi đêm nghỉ, cũng một đường vô sự đi tới được huyện Phù Phong. Sở Phong và Diệu Ngọc cũng một đường âm thầm đi theo. Bọn họ thấy Giang Nam tiêu cục vào một quán trọ, thế là đến trọ ở một quán trọ nhỏ khác ở phụ cận.
Hai người vừa vào quán trọ, Sở Phong lập tức cảm thấy quán trọ này có gì là lạ, bố trí có phần không tầm thường. Chưởng quỹ vừa thấy bọn họ, liền vội vàng bước tới cúi người khom lưng nói:
- Hai vị khách quan có phải tới thuê trọ?
Ánh mắt thì không ngừng lén lút quét qua người Diệu Ngọc.
Sở Phong nhướng mày, nói:
- Cho chúng ta một phòng...
Ánh mắt Diệu Ngọc bỗng dưng chuyển hướng Sở Phong, Sở Phong vội vã sửa lời nói:
- Cho chúng ta hai phòng.
- Hai vị tới thực sự là khéo, tiểu điếm cũng chỉ còn hai phòng thôi, mời hai vị đi theo ta.
Sở Phong và Diệu Ngọc theo chưởng quỹ lên lầu hai, đi tới một gian phòng ở sát phía đông, chưởng quỹ đẩy cửa ra, Sở Phong thấy gian phòng này còn rất sạch sẽ ngăn nắp, gật đầu nói:
- Không tệ!
Sau đó đi tới trước của gian phòng ở sát vách, nói:
- Vậy ta sẽ mướn gian sát vách này đi.
Đang muốn đẩy cửa ra, chưởng quỹ lại vội ngăn cản nói:
- Công tử, gian này đã có khách thuê rồi.
Sở Phong ngẩn ra, hỏi:
- Một gian phòng khác ở đâu?
- Công tử mời đi theo ta.
Chưởng quỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861397/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.