Về tối, Sở Phong đi tới một trấn nhỏ, cả trấn nhỏ chỉ có một quán trọ, không tính lớn, Sở Phong đang muốn mướn một gian phòng, chưởng quỹ đã cười mỉm đi lên trước chắp tay thi lễ nói:
- Khách quan chính là Sở công tử?
Sở Phong ngạc nhiên nói:
- Đúng vậy! Chưởng quỹ...
- Có người đã giúp Sở công tử đặt trước một gian phòng hảo hạng rồi, tiền thuê cũng đã thanh toán, mời theo tiểu nhân.
Chưởng quỹ tự mình dẫn Sở Phong lên lầu, xem ra người nọ nhất định là cho không ít ngân lượng. Sở Phong đương nhiên không khách khí, dù sao thì trên người cũng không còn bao nhiêu bạc.
Chưởng quỹ dẫn Sở Phong đi tới trước cửa một gian lầu các rất lịch sự tao nhã, nói một tiếng "Mời!", sau đó lặng yên lui xuống .
Sở Phong đưa tay đẩy ra cửa phòng, nhất thời ngẩn ra, trong phòng thình lình đang ngồi một nữ tử che mặt y phục màu vàng nhạt rực rỡ, nàng ngồi đối diện cửa, phong thái mạn mỹ, hai mắt anh lãnh, tay trái cầm một ống trúc, dài khoảng nửa thước, tay phải bưng một ly trà đang thong thả phẩm dụng.
Sở Phong hơi ngẩn ra, lập tức đi vào, thuận tay khép lại cửa. Cái gì tới ắt sẽ tới, hắn luôn luôn ôm cái ý nghĩ này. Hắn đi tới phía trước nữ tử che mặt, ngồi xuống, tay trái lật lại một chén trà, tay phải cầm lên ấm trà, thong thả rót cho mình một ly, rồi nâng chung trà lên, ngửi thoáng qua, uống một ngụm, không khỏi khen ngợi:
- Trà ngon!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861382/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.