Ngụy Đích vội quay đầu lại, thất thanh gọi:
- Sư phụ!
Lãnh Nguyệt đã đứng ở trước mặt.
- Đích tử, trong mắt con còn có người sư phụ này sao!
- Sư phụ!
Ngụy Đích "Phịch" hai đầu gối quỳ xuống.
Lãnh Nguyệt không để ý tới nàng, lạnh lùng nói với Sở Phong:
- Ngươi quả nhiên ma tính khó thuần, lại dẫn chúng ta hãm thân vào phân đường Ma Giáo, còn bức tử Hoàng Phủ trưởng lão và Kim Hương phu nhân, còn muốn lừa gạt đồ nhi của ta đến chỗ này, lần này xem ngươi còn trốn chỗ nào!
Sở Phong dửng dưng nói:
- Bà muốn giết cứ giết, hà tất nhiều lời vô ích!
Lãnh Nguyệt hai mắt lóe lên hàn quang, "Tranh" rút ra trường kiếm, Ngụy Đích quá sợ hãi, gần như là quỳ xuống tới dưới chân Lãnh Nguyệt, nói:
- Sư phụ, chúng ta là bị người khác tính kế, cầu sư phụ buông tha huynh ấy.
- Đích tử, con còn chấp mê bất ngộ!
- Sư phụ!
Hai mắt Ngụy Đích ngấn lệ, đau khổ cầu xin.
Kỳ thực Lãnh Nguyệt làm sao không nhìn ra Sở Phong tại Thần Thử phân đường đột nhiên hiện thân tự xưng là con trai Tinh ma chủ, đem toàn bộ tội danh trách nhiệm ôm vào người, đều cũng là vì Ngụy Đích. Tuy nhiên vô luận như thế nào, nỗi oan khuất này nhất định phải để cho hắn tới gánh, bởi vì hắn không gánh thì phải muốn đồ nhi của bà tới gánh. Lãnh Nguyệt xác thực muốn giết Sở Phong, sẽ xong hết mọi chuyện, nhưng lại thấy Ngụy Đích mắt đầy bi thương, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861376/chuong-142.html