Ngụy Đích thử xem mạch đập của Sở Phong, sớm đã vỡ tan từng mảnh, tán loạn ra xung quanh. Cũng vì Sở Phong vừa rồi không quản gì cưỡng ép phá tan huyệt đạo, liều mình xuất một kích, chân khí trong cơ thể đã tán loạn vô số, đã phản phệ trở lại bản thân mình.
Ngụy Đích biết tình trạng của Sở Phong hiện tại đã cực kỳ hung hiểm, chân khí tán loạn trong cơ thể đang không ngừng phản phệ hắn, sự thống khổ của hắn có thể nghĩ, hơn nữa hắn còn không thể nhúc nhích được nửa phân, thậm chí ngay cả há mồm rên một chút cũng không thể được, quả thực so với chết còn thống khổ khó chịu hơn.
Nàng thấy Sở Phong hai mắt đang thẳng tắp nhìn mình, kỳ thực căn bản không tính là nhìn, bởi vì trong nhãn thần đều là trống không, không có nửa điểm sinh khí. Nàng vừa vội vừa thương xót, muốn dùng chân khí của mình đi áp chế lại nội tức của Sở Phong, nhưng biết bản thân công lực không đủ, nếu mạnh mẽ áp chế sẽ chỉ làm Sở Phong càng thêm thống khổ thêm hung hiểm. Hiện tại hi vọng duy nhất chính là đột nhiên xuất hiện một người công lực vượt rất xa Sở Phong, xuất thủ mạnh mẽ đem chân khí của hắn thu tụ vào một chỗ, may còn có một đường sinh cơ, nhưng trong chốc lát đi nơi nào để tìm một cao thủ như vậy đây!
Khí tức của Sở Phong đang nhanh chóng tiêu thất đi, Ngụy Đích ngơ ngác nhìn hắn, vừa bi vừa thiết, đang trong bi thiết đột nhiên nhớ tới ngày đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861341/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.