- Sư phụ...
Ngụy Đích đang muốn lên ngăn cản.
- Lui ra!
Lãnh Nguyệt quát lên một tiếng.
Ngụy Đích đành phải lui qua một bên, trong mắt lóe lên vẻ bất an.
- Ra tay đi!
Lãnh Nguyệt nhìn Sở Phong, lạnh lùng nói .
Sở Phong vái chào nói:
- Sư thái, tại hạ tự hỏi chưa từng...
- Xuất thủ!
Lãnh Nguyệt lại lạnh lùng quát một tiếng.
Sở Phong phát hỏa, ngẩng đầu đứng thẳng, cũng chằm chằm nhìn Lãnh Nguyệt, không nói cũng không di chuyển.
- Muốn chết!
Hai mắt Lãnh Nguyệt trợn tròn, đột nhiên xuất ra trường kiếm, nhanh như thiểm điện, kiếm phong băng lãnh đã chạm đến yết hầu Sở Phong. Sở Phong bị dọa kinh hãi, nghiêng đầu tránh đi, tuy đã tránh được kiếm phong nhưng nơi gáy đã bị lưu lại một vết kiếm. Hắn thấy lạnh cả sống lưng, không ngờ được kiếm đầu tiên mà mình gần như đã bị xuyên yết hầu.
Sở Phong còn đang bị kinh hồn chưa ổn định, trường kiếm của Lãnh Nguyệt đã như núi lửa bạo phát bức tới, kiếm thức của bà ta tuyệt nhiên bất đồng với của Ngụy Đích, hung mãnh sắc bén, đều hiển lộ ra sát khí! Sở Phong phải sử hết bản lãnh toàn thân, mạo hiểm tiếp hơn mười chiêu, đã qua vài độ sinh tử, nhìn hoàn cảnh của y, tùy thời sẽ bị một kiếm trí mạng! Ngụy Đích ở bên cạnh thực sự là lòng nóng như lửa đốt, nhưng không dám lên tiếng, lại càng không dám tiến lên.
Sở Phong hết bay lên không lại lăn xuống đất, cũng miễn cưỡng chống cự được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861338/chuong-123.html