Cầu treo chỉ dùng tử trúc để đan thành, hai bên là dùng dây mây rất to nâng lên cũng xem như tay vịn. Dòng nước dưới cầu chảy cực xiết , đá ngầm lúc ẩn lúc hiện, nhìn thôi cũng đã cảm thấy hung hiểm.
Bốn người phi thân lên cầu, lập tức có người quát lên: "Lão ngư?" Hình như đó là ám hiệu, Sở Phong thuận miệng đáp: "Trong bụi lau!" Người nọ ngẩn người, Vô Trần đã phi thân đến trước mắt, dùng phất trần đánh hắn rớt xuống sông Hán Thủy. Một người khác quá sợ hãi, đưa ngón tay lên miệng đang muốn huýt sáo báo động, Vô Trần lại cuốn phất trần một vòng, cũng cuốn hắn rơi xuống sông Hán Thủy cho cá ăn.
Hai người canh giữ ở đầu cầu này kỳ thực thân thủ bất phàm, chẳng qua Vô Trần xuất thủ thực sự quá nhanh.
Bốn người lên bãi đất bồi, rất nhanh đã tìm được Nga Mi thất tử. Bọn họ đang ngồi ở một bãi đất trống, xung quanh là hơn mười tên hắc y nhân đang ngưng thần đề phòng, tả hữu hộ pháp và Âm Dương nhị lão đều ở trong đó. Còn có một người mặc áo dài, trên áo khoác cũng vẽ một cái đồ án hình sơn dương, chính là đường chủ Tương Dương Đường.
Nga Mi thất tử tê liệt ngồi dưới đất, hiển nhiên đã bị phong bế huyệt đạo, trên mặt tuy là dấu vết mệt mỏi, nhưng khó che giấu vẻ xinh đẹp động nhân của bọn họ, thảo nào mọi người nói đệ tử Nga Mi mỗi người đều là trời sinh đoan trang. Tuy nhiên nhìn bọn họ hai mắt rã rời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861265/chuong-88.html