Mộ Dung khí định thần nhàn mà phẩm trà, trên mặt vẫn như cũ mang theo nét mỉm cười tao nhã, cũng không liếc mắt nhìn Nam Cung thập bát đệ tử ở phía sau.
Nam Cung Tầm Anh cuối cùng cũng kiến thức được đạo lý quan trọng, trong lòng biết người trước mắt này dù sao cũng là gia chủ của Mộ Dung thế gia, huống hồ vừa rồi từ đầu đến cuối là do bản thân làm khó dễ trước, là đã đuối lý.
Hắn vung tay lên, thập bát đệ tử kia lúc này "Sưu sưu sưu sưu..." lại rút khỏi ra bên ngoài, khi vào cũng như khi đi ra nhanh nhẹn có trật tự, quả nhiên rất có tố chất huấn luyện.
Nam Cung Tầm Anh miễn cưỡng cười nói:
-Mộ Dung thiếu chủ một thân Tử Ẩn Thần Công quả thật là độc bộ thiên hạ!
Mộ Dung khẽ cười nói:
-Nhị công tử quá khen, Cửu Cung Kiếm Quyết của Nam Cung thế gia mới là thiên hạ vô song!
-Không biết thiếu chủ đường xa đến đây, có gì phải làm sao?
Nam Cung Tầm Anh dần dần bình phục thần sắc.
-Mộ Dung lần này đến đây, thực chất là đăng môn tạ tội.
Mộ Dung nói .
-Ơ, Thiếu chủ hà tất phải nói ra lời ấy?
Nam Cung Tầm Anh giả vờ kinh ngạc hỏi.
Mộ Dung nói :
-Mấy ngày trước, hai tên đệ tử của Mộ Dung gia tại Cô Tô nhất thời lỡ tay, ngộ sát một đệ tử Nam Cung, thực sự hổ thẹn, cho nên Mộ Dung tự mình đăng môn tạ tội.
-Thì ra thiếu chủ vì việc này. Ta mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861171/chuong-42.html