Cuối cùng ngày chào mừng nhà giáo cũng đến. Hôm nay Yến Nhi phấn khích dậy từ rất sớm. Lý do là vì không phải đi học, vả lại rất mong đợi kết quả tranh giải của từng lớp nên cả đêm hôm qua háo hức không ngủ được.
Về phần văn nghệ, nói là khuyến khích nhiều người tham gia nhưng đa phần lớp đều là mọt sách nên cũng chỉ được năm người tham gia bao gồm: Cẩm Uyên, Thiên Hương, Bảo Yến và hai bạn khác nữa. Không biết sẽ múa hát như thế nào nhưng trong suốt một tuần mọi người tập luyện khá chăm chỉ.
Yến Nhi đang đánh răng thì cậu em trai yêu dấu đã chuẩn bị đi đến trường rồi. Thiên Trường kém cô ba tuổi, mặc dù học chung một trường nhưng không bao giờ hai chị em đi cùng nhau. Theo thằng nhóc nghĩ: "Nếu bạn có một bà chị tùy tiện, đôi lúc hơi vô sỉ như cậu thì bạn yên tâm sẽ được huấn luyện tinh thần thép trước khi chống chọi với sóng gió cuộc đời."
- Ây.. ây.. nay đâu đi học. Đợi chị cùng đi với. Yến Nhi vội vàng nhổ nước trong miệng nói với cậu em trai.
- Chính vì không đi học mới càng không đợi. - Thiên Trường lấy giày trên kệ xỏ vào rồi đi biến.
Bình thường đi học đã chậm trễ rồi, hôm nay không đi học còn cao su hơn. Cậu nhóc chắc chắn một điều là như vậy.
Yến Nhi vừa đến cổng trường nhận ra ngay Thiên Trường đang cùng bạn học sắp xếp ghế của lớp để chuẩn bị cho buổi lễ chào mừng. Cô đi tới kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-trong-gio/2626253/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.