Phía Phúc An lập tức đáp ứng, Lâm Lan để Lý Minh Doãn cùng cậu cả Diệp gia giải quyết chuyện này, đưa cả nhà họ qua đó. Ngày tốt chuyển nhà, không gióng trống khua chiêng, đồ đã sớm rời qua, hiện tại chỉ cần người đi qua là được, đến giờ lành, ở cửa đốt mấy xâu pháo. Không mời khách, chỉ có một vài người nghe tin đến chúc mừng, đều bị Lý Minh Doãn nhất nhất cự tuyệt, nói vợ đang mang thai, không chịu được tiếng động quá lớn. Vì thế, chuyển nhà mới chỉ bày sáu bảy bàn tiệc, đều là người trong nhà.
Trong bữa tiệc, mọi người vừa nói vừa cười, chỉ một mình Diêu Kim Hoa giữ yên lặng, bộ dạng u sầu, Lâm Lan biết, sự việc đã lộ rồi. Ngày hôm trước chưởng quỹ đi tìm đại ca, đưa sổ nợ mấy tháng qua của Diêu Kim Hoa cho đại ca xem, đêm đó đại ca ủ rũ tìm nàng vay tiền. Đại ca không nói nguyên do, nàng cũng không hỏi.
Đây vẫn chỉ là bước đầu tiên, đến chuyện đánh bạc, việc Diêu Kim Hoa hỏi mượn bạc thuộc hạ đại ca cũng đã bại lộ, đại ca còn không bộc phát sao!
"Lâm Lan, cô có thể chuyển tới đây thật là quá tốt, ta nói cô nghe, mở cửa hậu viện ra, chẳng phải hai nhà thành một nhà rồi sao." Kiều Vân Tịch cười nói.
Lâm Lan mỉm cười: "Vậy thì tốt, lui tới sẽ tiện hơn, bằng không, đi vào cửa trước, còn mất thời gian một nén nhang."
Kiều Vân Tịch vui vẻ, nói với Phùng Thị: "Cô xem, ta vừa nói Lâm Lan đã đồng ý."
Phùng Thị ê ẩm nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thu-cuoi-co-dai-thi-hon/4418177/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.