Giờ Tý đã qua, Lâm Lan không ngủ được, nghe thấy Minh Doãn bên cạnh cựa mình, hắn cũng không ngủ được.
"Đại ca chắc là sẽ nhanh về chứ?" Lâm Lan nhẹ giọng hỏi.
Lý Minh Doãn nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng: "Cũng không lâu đâu."
Lâm Lan không hỏi gì thêm, Minh Doãn cũng không nói gì, nhưng Lâm Lan biết Minh Doãn đang lo lắng cho Minh Châu.
"Minh Doãn. " Lâm Lan lại gần, Minh Doãn tự giác đưa tay cho nàng gác lên.
Lâm Lan trù trừ nói: "Ta cảm giác, sự tình phát triển có chút không kiểm soát được, không như kết quả mà ta thiết tưởng lúc đầu."
Lý Minh Doãn lặng yên hồi lâu, trong đêm thanh vắng vang lên giọng nói khàn khàn không còn chút ôn nhuận nữa, còn có chút bi thương: "Đó là bởi vì chúng ta không biết lòng người có thể hiểm ác đến mức độ nào."
"Có lẽ là chúng ta quá lo lắng. " Lâm Lan tự an ủi.
"Nhị thiếu gia... " Đông Tử ở bên ngoài gõ cửa. Lý Minh Doãn ngẩn ra, vội vàng xuống giường đi mở cửa.
Lâm Lan nghe thấy Đông Tử nói, đại thiếu gia trở lại, tuy nhiên không thấy biểu tiểu thư đi cùng.
Trong lòng Lâm Lan căng thẳng, một lúc lâu, nghe thấy Minh Doãn nói: "Ngươi nói Văn Sơn mang theo Vương Đại Hải nhanh chóng ra khỏi thành đi về phía Nam, nếu người không có chuyện gì thì nghĩ biện pháp đem hộp thức ăn về đây, nếu là đã muộn, xem có thể cứu được biểu tiểu thư không, sau đó mau trở về bẩm cho ta."
"Vâng... " Đông Tử lên tiếng rời đi.
Trên xe ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thu-cuoi-co-dai-thi-hon/4418066/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.