Lý Minh Doãn tìm được Minh Tắc đã là giờ Thân, hắn ngồi ở lầu hai Dật Hương Cư, đã uống say khướt, Lý Minh Doãn không khỏi chau mày. Chạy tới tận Dật Cư Hương ở Đông thành, hắn từ Bắc thành tới Tây thành, lại từ Tây thành đi tới Đông thành, cơ hồ vất vả hơn nửa kinh thành.
"Tiểu nhị, đưa rượu lên... " Lý Minh Tắc lắc lắc bầu rượu đã trống không, lớn miệng kêu thêm rượu.
Tiểu nhị khó xử nhìn Lý nhị công tử: "Lý nhị công tử, ngài xem..."
Lý Minh Doãn nói: "Đưa một bình rượu nhẹ nhất lên."
Tiểu nhị ha ha đáp ứng: "Dạ mời công tử ngồi, tiểu nhân lập tức đưa rượu lên..."
Hắn quản gì ai uống rượu để giải sầu hay uống rượu vui kỹ nữ, chỉ cần uống rượu trả tiền là được.
"Đông Tử, ngươi trở về bẩm báo lão gia, đã tìm được đại thiếu gia rồi, không có đi đâu xa, ở bên hồ tĩnh tâm, ta cùng đại thiếu gia không về nhà dùng cơm, hai huynh đệ chúng ta uống một bình, nói chuyện vài câu rồi sẽ về, nói mọi người không cần lo lắng, cho phu xe tới đón." Lý Minh Doãn phân phó.
Đông Tử lo lắng nói: "Thiếu gia, người để cho nô tài trở về nói như vậy, sợ là phu nhân sẽ trách người để đại thiếu gia quá chén thì sao."
Lý Minh Doãn giận tím mặt: "Nói ngươi đi thì đi, nhiều lời vậy."
Đông Tử bĩu môi, không cam lòng đi về. Lý Minh Doãn thong thả bước tới, ngồi đối diện Minh Tắc, Lý Minh Tắc nheo nheo mắt đã say lờ đờ hồi lâu, hàm hồ: "Ngươi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thu-cuoi-co-dai-thi-hon/4418031/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.