Đêm đó lão già Lý Kính Hiền cùng mụ phù thủy đi tới Đinh phủ nhưng vẫn không đón được Đinh Nhược Nghiên về, tên đầu sỏ gây chuyện Lý Minh Tắc bị cha già nổi cơn thịnh nộ nhốt vào từ đường, tới ngày thứ hai Lâm Lan cùng Lý Minh Doãn đi ra cửa tới Diệp gia vẫn thấy Lý Minh Tắc đáng thương đang bị phạt quỳ.
Đây là lần đầu tiên Lâm Lan tới cửa Diệp gia ở kinh thành, vừa chúc mừng lại kiêm lễ ra mắt.
Mợ cả Vương Thị mặt mày hớn hở, cười nói: "Đã sớm mong đợi cháu tới, nghe Hinh Nhi nói, dọc đường lên kinh thành đã phiền cháu chiếu cố nó."
Lâm Lan mỉm cười nói: "Đây là điều nên làm ạ."
Vương thị cười nói: "Nghe nói cháu là người thôn Giản Tây, mấy năm trước cậu cháu thường qua bên đó, ta cũng đi theo vài lần, ở thôn ấy có Kim đại thẩm là thân thích với một mama quản sự ở phủ ta."
Ở tận kinh thành xa xôi này, nghe nói tới người thôn Giản Tây, lại là thím Kim, thật là thân thiết, Lâm Lan cười nói: "Thím Kim là người rất tốt, rất nhiệt tình, lúc cháu ở thôn Giản Tây thím ấy rất chiếu cố cháu."
"Sớm biết biểu đệ muội ở thôn Giản Tây thì mẹ đã sớm mang người về Diệp gia rồi." Đại thiếu phu nhân Dung Thị ở bên một trêu ghẹo nói.
Vương Thị cười nói: "Đây đều là duyên phận, nếu ta sớm mang nàng về Diệp gia thì biết đâu lại không có gặp nhau."
Lâm Lan ngượng ngùng liếc Lý Minh Doãn một cái, người này thần khí trấn định, thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thu-cuoi-co-dai-thi-hon/4417984/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.