Lâm Lan muốn đi Phủ Tướng quân, hai vợ chồng Đinh Nhược Nghiên dứt khoát đi Đinh gia ăn tết, sau khi Đinh lão gia được phóng thích, nhàn rỗi ở nhà, cuộc đời này coi như không thể trở lại con đường làm quan, hôm nay toàn bộ Đinh gia trông cậy vào Lý Minh Tắc, hi vọng hắn có thể kéo anh vợ theo.
Trước kia ánh mắt Đinh phu nhân nhìn Lý Minh Tắc như nhìn cứt chó, bây giờ tôn sùng hắn như thượng khách, không biết nên nịnh nọt thế nào cho phải. Nhớ ngày đó, nhị thiếu phu nhân Lý gia châm chọc bà ta, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khi dễ thiếu niên thất bại. Khi đó, bà ta nào nghĩ đến thay đổi bất ngờ này, Càn Khôn điên chuyển, hơn nữa báo ứng tới nhanh như vậy.
Lâm Trí Viễn sợ Lâm Lan thay đổi ý, để cho Lâm Phong dẫn Sơn Nhi cùng nhau đi đón Lâm Lan.
"Nhị tỷ, tỷ đi chậm thôi, chúng ta không vội."
Lâm Sơn rất hiểu chuyện nắm tay nhị tỷ, ngó ngó cái bụng nhị tỷ mình, trong đó là cháu trai hoặc cháu gái cu cậu đấy! Nhất định phải cẩn thận mới được. Lâm Phong cùng Lý Minh Doãn nhìn Sơn Nhi một bộ tiểu đại nhân, cả hai cùng phì cười.
Lâm Phong cố ý cười giỡn nói: "Tam đệ không vội, nhưng phụ thân rất gấp gáp!"
Lâm Sơn bĩu môi, nói: "Phụ thân là một Đại Tướng Quân, điểm kiên nhẫn này không có, làm sao mang binh ra trận giết địch? Nhị tỷ, chúng ta cứ đi chậm thôi, dạo này phụ thân hay gấp gáp lắm, nói gió chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396578/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.