Hoa Văn Bách đang ở Thái y viện bận rộn, nghe nói Lý Minh Doãn tìm mình, vội giao sổ sách cho đồ đệ, nhanh chóng đi ra ngoài gặp hắn. Lý Minh Doãn đang kiễng chân trông ngóng, thấy Hoa Văn Bách đi ra ngoài, tiến lên lôi người bước đi: "Văn Bách huynh, mau đi với ta một chuyến."
Nhìn lửa cháy gấp gáp, Hoa Văn Bách cũng khẩn trương: "Đã xảy ra chuyện gì? Ai bị bệnh? Không phải là có nhị thiếu phu nhân sao?"
"Ai nha! Huynh đi sẽ biết." Lý Minh Doãn chỉ lo lôi kéo hắn đi.
"Không phải là nhị thiếu phu nhân bệnh chứ?" Hoa Văn Bách suy đoán, bản thân cũng gấp lên.
Lý Minh Doãn từ ngữ mập mờ: "Không, à... gần như thế."
Hoa Văn Bách vội nói: "Huynh chờ một chốc lát, ta đi khai báo chút chuyện, lập tức đi theo huynh."
Dọc theo đường đi, Hoa Văn Bách hỏi tới chứng bệnh của Lâm Lan: "Nhị thiếu phu nhân có chỗ nào không thoải mái? Bệnh gì sao? Bị từ khi nào?"
Ngay cả Lâm Lan cũng thúc thủ vô sách, khẳng định bệnh này không nhẹ. Lý Minh Doãn nói quanh co: "Là... là hôm nay, Lan Nhi nàng... "
Lý Minh Doãn do dự hồi lâu mới nói: "Nàng nôn ọe."
Ách! Hoa Văn Bách kinh ngạc nhìn Lý Minh Doãn, Lý Minh Doãn bối rối, bộ dạng chột dạ, Hoa Văn Bách thở ra một hơi, nở nụ cười buồn bực.
"Huynh cười cái gì? Lan Nhi nàng... Sắc mặt nàng rất kém, hơn nữa còn nôn ra." Lý Minh Doãn rất nghiêm túc mà nói.
Hai bả vai Hoa Văn Bách run run một hồi, lúc lâu mới nín cười: "Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396564/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.