Lâm Lan đúng hạn đi bắt mạch cho Bùi Chỉ Thiến, Đinh Nhược Nghiên cũng đi cùng nàng.
"Nhìn khí sắc cô thật tốt, nhớ lại khi ta mang thai, ăn cái gì cũng không vào, ngửi mùi đã bị nôn, thật là khổ." Đinh Nhược Nghiên nhìn Bùi Chỉ Thiến sắc mặt hồng nhuận, thân hình ngày càng đẫy đà thì hâm mộ không ngừng.
Bùi Chỉ Thiến vuốt vuốt phần bụng còn chưa lộ, tự giễu: "Ta như vậy có cái gì tốt, bụng còn chưa lớn mà người đã tăng thêm mấy ký thịt."
Nghĩ tới lời tối hôm qua Tử Dụ an ủi nàng... Béo lên cũng tốt, chúng ta là một đôi vợ chồng béo. Phi! Quỷ mới muốn làm một đôi vợ chồng béo với hắn.
Đinh Nhược Nghiên vội nói: "Bây giờ cô đang có thai, thích ăn thích ngủ, đứa bé mới có thể lớn lên khỏe mạnh, không giống Thừa Tuyên nhà ta, lúc sinh nhỏ xíu, ta nhìn chân tay nó mỏng manh mà hoảng hốt, sợ mạnh tay chút là bị gãy mất."
"Chị dâu nói rất đúng, bây giờ cô đang trong thời kỳ đặc biệt, hết thảy lấy đứa bé trong bụng làm trọng, mập chút sợ gì, hậu sản kết thúc, ta sẽ viết cho cô một phần thực đơn, cô dựa vào đấy ăn uống, tập luyện thêm, bảo đảm sẽ khôi phục vóc dáng như ban đầu." Lâm Lan cười dài mà nói.
"Thật không?" Bùi Chỉ Thiến không khỏi vui mừng, nàng vì chuyện này mà sầu muộn mấy ngày nay, chỉ sợ không gầy lại được.
"Ta lừa cô làm gì? Nếu không có hiệu quả, cho cô đập biển hiệu Hồi Xuân Đường." Lâm Lan cười nói.
Bùi Chỉ Thiến thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396559/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.