Màn ra mắt bị Lâm Lan đánh phủ đầu, vợ chồng Lý Kính Nghĩa liền rất biết điều, dĩ nhiên đây là ngoài mặt, hai người thay phiên nhau ở trước mặt lão thái thái hết lòng phụng dưỡng, ân cần chu đáo, một bộ hiếu tử hiền tức, bí mật, Du Thị len lén tìm Du Liên nói thầm.
"Cháu nói xem cháu có phải bị ngu không? Đường đường một hoàng hoa khuê nữ lại đi làm thiếp một lão già, hiện tại nhị lão gia chẳng là cái rắm gì, đời này cũng không thể trở lại, cháu làm sao đây? Hả? Cháu bảo ta phải nói thế nào với cha cháu?" Du Thị trách móc, vẻ mặt giận dữ.
Du Liên vốn trong lòng đau khổ không dứt, bị cô cô vừa nói như thế, nước mắt tuôn rơi, nức nở: "Lúc ấy cô cô không có ở đây, cháu có thể làm sao? Cũng không phải là cháu nguyện ý, nếu không phải nhị thiếu phu nhân thay cháu nghĩ kế, sợ là lúc này cháu không thấy được cô cô rồi."
Du Thị bực mình nói: "Nó có thể thay cháu nghĩ kế? Nói cháu ngu cháu thật đúng là ngu, bị bán còn giúp người khác tính ra bạc, nó ước gì cháu làm thiếp nhị lão gia, tránh mẹ chồng nó nhét cháu vào phòng nó. Cháu nhìn cháu đi, xảy ra chuyện lớn như vậy, sao không biết gởi tin nói một tiếng, nếu cô cô sớm biết, có thể để cho cháu chịu ủy khuất thế sao?"
"Chuyện cũng đã như vậy, cô cô, cô cô nói cháu gái nên làm cái gì bây giờ?"
Du Liên khóc nức nở nói, cái vấn đề này vẫn khốn nhiễu Du Liên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396507/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.