Đến đêm Dương Vạn Lý mới trở về, hắn mang theo một đội thám báo nhỏ, không dám đi đường lớn mà men theo đường núi, từ Sa Dật đi Bạch Hổ quan, phát hiện có phục binh Đột Quyết, nếu từ núi lao xuống chắc chắn sẽ bị bắn chết, hắn không làm kinh động binh lính Đột Quyết, từ phía sau bọn chúng đi vòng qua, đến Bạch Hổ quan tiếp tục quan sát, tình hình nơi đó vẫn còn an tĩnh, không phát hiện dị thường, hắn đã báo cho quân đồn trú ở Bạch Hổ quan, phía trước có người Đột Quyết mai phục.
"Lý đại nhân, Lâm tướng quân, số phục binh Đột Quyết không nhiều, ước chừng một hai trăm người, nếu cần, thuộc hạ sẽ dẫn người đi giải quyết bọn chúng." Dương Vạn Lý nói.
Lâm Trí Viễn nghĩ ngợi một lúc lâu, nói: "Xem ý bọn chúng muốn vây Sa Dật không còn đường lui, còn chuyện muốn xâm nhập đường tiếp tế Âm Sơn là muốn chặt đứt liên lạc giữa Sa Dật và Thắng Châu. Trước không thấy chúng có động tĩnh gì, ta hoài nghi bên Thắng Châu có thể sẽ có biến, thử nghĩ, binh lính Đột Quyết mới toàn lực vây công Sa Dật, làm cho chúng ta dốc toàn lực phòng thủ, thật ra chỉ là giương đông kích tây, lúc này chúng sẽ tấn công Thắng Châu, cắt đứt liên lạc giữa Sa Dật và Thắng Châu, chúng ta không thể kịp thời trở về viện binh, chẳng phải Thắng Châu nguy sao? Hoặc là, ý bọn chúng là vây hãm Sa Dật, chặt đứt liên lạc, khiến chúng ta rơi vào cảnh tứ cố vô thân."
Mọi người nghe Lâm tướng quân phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396486/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.