Dục vọng quá độ dẫn tới ngủ mê man, gần như bất tỉnh nhân sự. Sáng hôm sau, Lâm Lan ngủ nướng rõ muộn, thật lâu không ngủ thoải mái như vậy, cảm thấy thần thanh khí sảng, vừa đảo mắt, bên cạnh đã mất bóng người, cách màn, nhìn ánh sáng mờ mờ, Lâm Lan an tâm nằm nán lại, trong đầu nhớ lại một màn kích tình, người đau nhừ vì vận động kịch liệt, mặt Lâm Lan bất giác nóng bừng, ôm gối đầu của hắn vào trong ngực, bật cười ngây ngốc một mình.
Nghĩ đến còn nhiều việc phải làm, Lâm Lan không tình nguyện bò tấm thân đau nhức dậy. Vén màn nhìn ra, cửa sổ đều đóng kín, khó trách ánh sáng mờ mờ như vậy, nhìn nhìn ngó ngó, nghĩ nghĩ một chút, nhất thời kinh hãi, trời ạ! Đã buổi trưa rồi. Người này không gọi nàng, hại nàng ngủ trễ như vậy, mọi người không cần đoán cũng biết là chuyện gì xảy ra rồi, lúc này khẳng định đang cười nhạo nàng đây.
Lâm Lan xấu hổ và giận dữ, hận không tìm được cái lỗ nào chui xuống. Vội vàng mặc quần áo tử tế, nàng không gọi Ngân Liễu vào hầu hạ, tự mình sửa sang, xong xuôi mở cửa sổ cho không khí tràn vào.
Trong phòng truyền ra động tĩnh, Ngân Liễu phía ngoài gõ cửa đi vào. "Nhị thiếu phu nhân tỉnh rồi sao?"
Giọng Ngân Liễu bình thản nhưng trong mắt lại hiện nụ cười mập mờ.
Lâm Lan không thể làm gì khác hơn là làm bộ như không thấy gì, mặt dày mày dạn hỏi: "Nhị thiếu gia đâu?"
"Nhị thiếu gia sáng sớm đã thức dậy, bảo là muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396474/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.