Lâm Lan đãi nữ khách ở phòng phía Đông, lần đầu tiên từ khi nàng về Lý gia lấy thân phận nữ chủ nhân mở tiệc đãi khách, cuộc sống không có trưởng bối thật là thoải mái! Không cần xin chỉ thị, không cần cố kỵ, tự mình có thể định đoạt, chị em dâu hòa thuận, được yêu thương trượng phu của mình, Lâm Lan cảm thấy, cuộc sống hạnh phúc chính là lúc này đây. 
Bùi Chỉ Thiến cùng Đinh Nhược Nghiên trước kia thường xuyên cùng nhau tham gia tụ hội khuê các trong kinh thành, sau khi Đinh Nhược Nghiên lấy chồng, hai người ít liên lạc, hôm nay gặp lại liền hàn huyên. 
Hoa Văn Diên tới là hỏi khi nào Hồi Xuân Đường mở cửa lại, không nghĩ lại gặp lúc vui vẻ thế này, liền ngồi vào trò chuyện, cùng nhau chúc mừng. Từ lần liên thủ chữa bệnh từ thiện tới giờ, Hồi Xuân Đường đóng cửa không kinh doanh, con bệnh đều chạy cả tới Đức Nhân Đường, Hoa Văn Bách vừa thăng nhiệm Thái y viện, bận chuyện trong cung không thở được, căn bản không có thời gian chiếu cố việc làm ăn Đức Nhân Đường, cho nên trọng trách này liền rơi lên người Hoa Văn Diên. 
Hoa Văn Diên có ý tứ là, nếu như Hồi Xuân Đường vẫn muốn tiếp tục nghỉ ngơi, có thể cho Đức Nhân Đường mượn các đại phu chẩn bệnh của Hồi Xuân Đường không, tiền lương gấp đôi. 
Lâm Lan trêu ghẹo nói: "Cô định đào góc tường ta hả?" 
Hoa Văn Diên cười nói: "Bản thân ta cũng muốn lắm chứ, nhưng ai cũng biết những đại phu này đều đã ký hiệp nghị ba năm với Hồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396472/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.