🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Lan có được cảm giác gặp gỡ tri âm, nàng từ đời sau đến, trong mắt nàng biện pháp chủng đậu này chỉ có thể coi là kỹ thuật lạc hậu, còn ở thời đại này, trong mắt mọi người chuyện này vẫn là kinh thế tục hãi, mới nghe lần đầu. Mặc dù nàng cùng các sư huynh hành nghề cùng nhau nhiều năm, khi nghe tới phương pháp này bọn họ cũng cho rằng có chút hoang đường, mà hắn, Hoa Văn Bách, mới chỉ cùng nàng gặp qua vài lần, thật tình là một lần, chỉ là một người xa lạ lại nguyện ý tin tưởng nàng.

Lâm Lan cười khổ nói: "Ta sợ là không đi được, bằng không, lần này ta và huynh có thể kề vai chiến đấu rồi."

Nghe nói như vậy, trong lòng Hoa Văn Bách vốn rất vất vả đè nén xuống như một dòng sông băng bị chấn động, nước ồ ồ chảy ra, không nhịn được thở dài một cái, hận không sớm gặp mặt, hận không sớm biết nhau. Hắn cười khổ, giọng nói mang theo vài phần dí dỏm: "Cô không đi đúng là có chút đáng tiếc, nếu ta thí nghiệm thành công, công lao này đều là của ta."

Lâm Lan xem thường cười nói: "Ta không cần, chỉ cần có thể cứu được người là tốt."

Hoa Văn Bách nghe vậy, trong lòng thật sự kính nể, lùi ra sau một bước, cúi đầu thật sâu, chân thành vô cùng: "Lý phu nhân nhân nghĩa như mây trời, Hoa mỗ kính nể."

Lâm Lan xấu hổ, kinh nghiệm này vốn là của tiền nhân, chỉ là mượn miệng nàng nói ra mà thôi, nói dễ nghe là thuyết pháp, nói khó nghe là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396405/chuong-157.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.