Lý Kính Hiền đã sớm vào triều, cho nên, cái gọi là đi chúc buổi sáng tốt lành, chính là thỉnh an một mình mụ phù thủy. Hàn Thu Nguyệt làm bộ mẹ hiền, ra dáng quan tâm vết thương của Lâm Lan: "Vết thương thế nào rồi?"
Lâm Lan cũng nhanh chóng nhập vai nhân vật hiền lương thục nữ, khẽ cụp mắt xuống, cung kính, đối với mẹ chồng cảm kích vô cùng. "Khiến mẫu thân bận tâm rồi, chỉ là một vết thương nhỏ, không sao ạ, cũng đã kết vảy rồi."
"Nếu không sao thì ta yên lòng rồi, tuy nhiên vẫn nên cẩn thận, đừng để dính nước, lưu lại sẹo không tốt." Hàn Thu Nguyệt dặn dò chu đáo.
Lâm Lan "Dạ." một tiếng ngọt ngào. Không khí hết sức hòa hợp.
Lúc này Hàn Thu Nguyệt mới chuyển đề tài sang chuyện học hành của Lý Minh Tắc và Lý Minh Doãn.
"Lần thi Hương này, lão gia ký thác kỳ vọng vào hai huynh đệ con rất nhiều, hai con nên chăm chỉ học hành, không nên cô phụ kỳ vọng của lão gia, tương lai Lý gia đều trông cậy cả vào hai con."
Lý Minh Doãn cùng Lý Minh Tắc đồng thanh nói: "Vâng..."
Hàn Thu Nguyệt nhìn qua sắc mặt Lý Minh Doãn, ra vẻ thương yêu nói: "Có điều, vẫn phải chú ý thân thể, đừng để thân thể mệt nhọc quá độ, Khương mama, nhớ dặn phòng bếp, mỗi ngày chưng thêm cho hai vị thiếu gia một chén súp, học hành vất vả, phải bồi dưỡng thân thể cho tốt."
Khương mama cười ha ha vâng dạ.
Hai vị nhi tử lại đồng thanh nói: "Đa tạ mẫu thân quan tâm."
Thật là một cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396319/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.