Lý Minh Doãn dặn dò Lâm Lan nghỉ ngơi cho tốt, sau đó đi ra ngoài an bài sự vụ. Lâm Lan đâu cần nghỉ ngơi, mới vừa đánh một trận "hoành tráng" khiến nàng vô cùng hưng phấn. Nàng vui vẻ ngồi xem Ngân Liễu cùng Như Ý mang quần áo vào, chỉnh trang từng bộ rồi xếp vào tủ, nàng dặn Ngân Liễu lấy một bộ đồ mới cho mình thay để ra ngoài làm quen thuộc hạ mới.
Ngọc Dung vội vã khuyên nhủ: "Nhị thiếu phu nhân, ngài an tâm nghỉ ngơi đi, thiếu gia đã có lời nhắn nhủ rồi."
Lâm Lan nói: "Nghỉ cái gì, có gì đâu mà phải nghỉ, trước kia lên núi hái thuốc, ngã lăn từ trên núi là chuyện bình thường, còn đi hơn mười dặm đường vào thành bán thuốc, chút vết thương này có gì mà phải nghỉ?"
Ngọc Dung khó xử: "Nhưng bây giờ ngài là nhị thiếu phu nhân..."
Như Ý không thể tin được, hỏi: "Nhị thiếu phu nhân, phu nhân ngã từ... à, lăn từ trên núi xuống?"
Lâm Lan cảm thấy đây là một chuyện rất đáng kiêu ngạo, nói rõ thân thể nàng rất tốt, mạng lớn, nhưng không ngờ lại cường điệu chữ "lăn" kia quá khiến cho nàng cảm nhận tình hình có chút lúng túng, đành cười khan hai tiếng: "Khoa trương một chút..."
Ngân Liễu tự hào nói: "Như Ý, nhị thiếu phu nhân chúng ta bản lãnh rất lớn, vù một cái một thanh dao bay ra ngoài, ngươi đoán thế nào?"
Như Ý mở to hai mắt, nhị thiếu phu nhân phi dao? "Một dao chém đầu rắn, vào chính giữa đầu luôn, chính là lần nhị thiếu phu nhân cứu nhị thiếu gia đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396314/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.