Bác Diêu đưa cơm tới, nghe Ngân Liễu nói Lâm Lan làm Diệp gia náo loạn một phen, bà không tin, đến khi nhìn thấy Lâm Lan bà ngạc nhiên không thôi.
"Lâm Lan, có chuyện gì thế? Sao cháu lại cùng Minh Doãn thiếu gia..." Bác Diêu kinh ngạc nói.
Lâm Lan cười khổ, có phải từ lúc này nàng gặp ai cũng sẽ phải giải thích riêng cho họ không? "Chuyện này... Nói ra dài dòng lắm, ăn cơm trước đã."
Muốn giải thích thì cũng phải no bụng mới được.
Ngân Liễu vội nói: "Cô nương, để ta giúp."
Vừa nói vừa dọn bát đũa cẩn thận cho Lâm Lan, còn nói thêm: "Cô nương, từ từ dùng."
Lâm Lan hiểu ý cười một tiếng. Thái độ của Ngân Liễu rất tốt, bất quá, nàng có thể lưu lại đây hay không thì không biết, Diệp lão phu nhân có vẻ tức giận, sợ rằng Lý tú tài lúc này đang bị thẩm vấn rồi.
Lâm Lan vừa bưng bát chuẩn bị ăn cơm thì phía sau truyền tới một trận cười sang sảng. "Người đang ở đâu? Mau mau để ta xem..."
Lâm Lan kinh ngạc, quy củ Diệp gia nghiêm khắc, lão phu nhân nghiêm nghị, hạ nhân cẩn thận, ai dám cười phô trương như vậy? Ngân Liễu nghe tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở:
"Là nhị phu nhân." Nhị phu nhân? Nói như vậy là mợ Lý tú tài. Lâm Lan vừa mới suy nghĩ mối quan hệ kia, đã thấy một cái đầu đầy châu báu, da thịt đẫy đà, một thân mặc gấm thêu hoa lá chim cò, tuổi chừng hơn bốn mươi, cứ cười ha hả như vậy tiến tới bên nàng.
Người nọ đảo ánh mắt từ trên xuống dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396271/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.