Sáng hôm sau, Lâm Lan tỉnh lại, Lý Minh Doãn đã không ở trong phòng, nàng khẽ nhăn mày suy nghĩ một chút, đêm qua hình như là nàng dựa vào đầu giường nhắm mắt chút chút thôi mà, sao lại nằm ngủ ngon lành trên giường thế này? Chẳng lẽ là Minh Doãn ôm nàng đặt cẩn thận lên giường? Lâm Lan ảo não vò đầu tóc... Lâm Lan ngươi chính là heo heo heo mà, ngủ như chết vậy, bị khiêng đi ném xuống sông chết đuối cũng không biết.
Buồn bực một trận, Lâm Lan gọi Ngân Liễu tới, hỏi: "Nhị thiếu gia đâu rồi?"
Ngân Liễu nói: "Nhị thiếu gia tiến cung rồi ạ."
Tiến cung? Lâm Lan nhìn sắc trời mới chợt nhớ ra, muốn vào được Thượng Thư phòng phải thông qua đánh giá, lần này là Hàn Lâm viện đánh giá, lịch sử Hàn Lâm viện mới chỉ xuất hiện chuyện này có một lần, có thể thấy được Lý Minh Doãn là đối tượng nhân tài trọng điểm. Cái này thì hay rồi, hai phụ tử đều ở Thượng Thư phòng.
Chu mama tới bàn chuyện: "Ngày mai Lưu di nương sẽ kính trà*, chúng ta cũng nên đưa tới một phần hạ lễ chứ nhỉ?"
(* Kính trà: dâng trà cho phu quân và chính thất.)
Lâm Lan nói: "Đưa, dĩ nhiên phải đưa, làm sao mà không đưa?"
Ngọc Dung nói: "Nhị thiếu phu nhân, có nên hỏi thăm tình hình chút không, hình như bên đại thiếu phu nhân không đưa thì phải."
Lâm Lan xem thường: "Chúng ta tặng lễ vật là giữ thể diện cho lão gia, chúc mừng lão gia, ai dám nói chúng ta? Đại thiếu phu nhân không đưa lễ thì liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon-co-dai-thu-cuoi/1631768/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.