Rốt cuộc Lý Minh Doãn cũng ra khỏi Chuế Vân Hiên sau gần một tháng giam lỏng. Mới vừa rồi, phụ thân đến Chuế Vân Hiên, thần sắc mệt mỏi, phảng phất như già đi mấy tuổi, bất đắc dĩ nói: 
"Thôi thôi, nói gì thì nói con cũng là con của cha, cha không nhẫn tâm nhìn con khổ sở như vậy, chuyện hôn sự với Ngụy gia cha đã mặt mo cự tuyệt, con... mang Lâm Lan về nhà đi." 
Sau cùng còn nói: "Cha làm như vậy cũng là vì tốt cho con." 
Mặc dù Lý Minh Doãn không hiểu tại sao phụ thân lại thỏa hiệp nhưng hắn biết rõ, tuyệt đối không phải là do tình cảm phụ tử. Phụ thân nói như vậy chính là vì muốn giữ sĩ diện cho mình, Lý Minh Doãn không có ý vạch trần, ông ta muốn giả vờ, thế thì sẽ để cho ông ta giả vờ tới cùng, cứng rắn quá sẽ không có lợi đối với Lâm Lan. Lý Minh Doãn xoay mình một cái, híp mắt nhìn lên trời, đã là tháng chín, sang thu rồi mà sao ánh mặt trời vẫn gắt đến vậy. 
"Thiếu gia, thiếu gia..." 
Đông Tử chạy nhanh tới, hưng phấn nói: "Thiếu gia, tiểu nhân tưởng bọn họ đùa cợt tiểu nhân, không nghĩ thiếu gia đi ra thật." 
Lý Minh Doãn khẽ mỉm cười: "Lần này ngươi trải qua thế nào?" 
"Trói tiểu nhân ba ngày, sau đó giam tiểu nhân ở chỗ lạnh lẽo u tối." Đông Tử nói. 
Lý Minh Doãn cười cười: "Đi thôi, trở về chúng ta đi Lạc Hà Trai." 
"A." Đông Tử khoan khoái lên tiếng. 
Trong phòng Lạc Hà, đại nha hoàn Bạch Huệ chỉ chỉ trên giá sách: "Cẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon-co-dai-thu-cuoi/1631727/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.