Lâm Lan đổi xiêm y, thướt tha đi tới tiền sảnh, đúng lúc Lý Minh Doãn cùng Trần Tử Dụ đã chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện. 
"Chuyện này nhờ cậy cả vào cậu." Lý Minh Doãn thấp giọng, có vẻ quan trọng. 
Một giọng nói khác hớn hở tung bay: 
"Cậu cứ yên tâm đi, lo lắng gì? Mấy năm nay tuy Bộ ba kinh thành thiếu một, độ chú ý của mỹ nữ giảm sút nhưng tôi cố gắng ngăn sóng dữ, bảo vệ địa vị thành công, tôi vẫn là người bắt mắt nhất kinh thành, không nói hô phong hoán vũ, muốn biến chút sóng nhỏ là chuyện đơn giản, cậu chỉ cần từ từ chú ý, mang theo mỹ nữ chơi xuân, thoải mái nhàn nhã." 
Lâm Lan đứng bên ngoài nghe được mấy lời này, nàng nhăn mũi, cái loại người này, nói láo không chớp mắt, không đáng tin chút nào. 
"Aiz... Chỉ là không biết, không biết sẽ làm vỡ mộng bao nữ tử khuê các, đáng thương a đáng thương." Trần Tử Dụ khoa trương cảm thán thổn thức nói. 
Lý Minh Doãn liếc hắn một cái, không nhanh không chậm nói: "Không phải là còn Trần Tam Thiếu cậu sao?" 
"Aiz, tôi không đem những loại bình thường xoàng xĩnh này để vào trong mắt." Trần Tử Dụ rất có cốt khí trả lời. 
"Bình thường xoàng xĩnh? Cũng không biết là người nào mỗi lần chịu cảnh đìu hiu liền oán trách không nghỉ." 
Lý Minh Doãn khịt mũi nói. "Tôi đây vì các nàng bi ai, các nàng nhìn thấy thần đồng là cậu thì như ong vỡ tổ, chỉ hướng tới phía cậu, nhưng lại không nhìn thấy nhân tài đứng đây là tôi, không thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon-co-dai-thu-cuoi/1631692/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.