Chương trước
Chương sau
" a ma..." Tư Duệ An An tin lời y nói, hốc mắt cũng đỏ ửng lên rưng rưng nước mắt nhìn a ma nhà mình.

Dương Tiểu Nguyên bình tĩnh mà đưa bánh hoa quế đến miệng, từ tốn cắn một cái làm bộ như không thấy dáng vẻ đáng thương của nữ nhi nhà mình.

Tư Duệ An An càng lo lắng, nếu bình thường thì a ma đã luống cuống mà dỗ nàng rồi.An An biét a ma mình rất mền lòng với những thứ đáng yêu, xinh xắn nhưng hôm nay a ma lại không có phản ứng gì, việc này khiến nàng lo lắng.

" đùa thôi ~ " Dương Tiểu Nguyên phì cười một cái, y cười thật sự vui vẻ đến nổi nheo cả mắt đáng lẽ bọn họ cũng sẽ bị vui lây nhưng không y càng cười tươi bọn họ càng sợ.

' a ma người cười như vậy sẽ làm bọn con rất sợ đó! ' Tư Duệ Tiểu Yên âm thầm nói trong lòng, Tiểu Yên cảm thấy a ma mình mỗi lần cười như vậy đều là giả heo ăn thịt hổ, không có gì là tốt cả!.

" ngài có thể từ bỏ ngai vàng vì con gái ta sao? ngài có thể không quan tâm ba nghìn phi tần chỉ yêu mỗi An Nhi sao? chẳng có chuyện gì đảm bảo ngài là thật sự yêu con bé cả? " Dương Tiểu Nguyên đanh thép nói.



Ai mà không tham luyến quyền lực, giang sơn và mỹ nhân ngài sẽ chọn gì đây? từ bỏ tất cả chỉ vì một nữ nhân sao? đến Dương Tiểu Nguyên khi nói ra lời này còn không tin được nữa mà.

" hiện tại thì chưa nhưng ta dám đảm bảo, cho ta mười năm lăm ổn định Đại Nam thì ta sẽ cùng nàng ấy đi đến nơi mà nàng ấy muốn.Không cần quyền lực, cũng không cần nữ nhân khác ngoài An Nhi "

Võ Thiên Quân nghiêm túc nói, hắn thân là thiên tử cũng như là vua Đại Nam, bá tánh như con hắn.Nếu như bây giờ buông bỏ bọn họ, hắn há nào là một kẻ không có trách nhiệm kia chứ?.

Không phải hắn luyến tiếc không muốn buông bỏ ngai vàng, nhưng bây giờ Đại Nam vẫn chưa vững chắc, tình thế này vẫn còn biến động.Võ Thiên Quân cũng tình thế lưỡng nan, nếu như y không đồng ý nữa hắn chỉ đành kim ốc tàng kiêu thôi!.

Võ Thiên Quân nói được làm được, tình thế căng thẳng hơn thì hẳn mặt dày ngày nào cũng đến!.

Liêm sỉ là gì hắn không biết, có ăn được không vậy thì vứt đi để Võ Thiên Quân ẫm được nương tử về nhà.

Dương Tiểu Nguyên nhếch mép cười một tiếng, lại chậm rãi ăn thêm một miếng bánh, uống miếng trà trong sự căng thẳng của những người khác đương nhiên trừ Tư Duệ Kỳ Vũ đang tri kĩ đút bánh cho y rồi a.

" vậy khi nào tổ chức? " Dương Tiểu Nguyên hỏi một câu không đầu không đuôi.

" cuối tháng, ta đã chuẩn bị xong hết rồi " nhưng Võ Thiên Quân là ai chứ là vua một nước đầu nhảy số vô cùng nhanh, liền biết là y nhắc đến hôn lễ của Tư Duệ An An a.

" cũng thật nhanh đi, quá chu đáo " Dương Tiểu Nguyên vỗ tay tán thưởng, đúng là tên hồ ly cái gì cũng chuẩn bị xong rồi đây là đến thông báo thôi chứ gì?.



Cuối tháng liền tổ chức? không phải chỉ còn chưa đến một tuần sao? lại nhìn qua Mã Xuyên, mấy tên này muốn vợ như vậy sao?.Từng người đều gấp gáp như vậy, y cũng có ăn thịt ai đâu mà sợ y như thấy cọp a.

Mã Xuyên chột dạ mà ngó nghiêng không nhìn về phía y, gã biết Dương Tiểu Nguyên đang hướng phía mình mà nhìn tới.Bây giờ Mã Xuyên rất đồng cảm với Võ Thiên Quân bây giờ, không cưới nhanh mới sợ ấy!.

Có trời mới biết bọn họ không sợ thê tử đổi ý, mà sợ a ma ( Dương Tiểu Nguyên) đổi ý a!.Với địa vị của Tư Duệ Kỳ Vũ thì muốn gã con chỗ tốt nào chẳng được, cũng chẳng có ai dám ức hiếp con bọn họ.

Huống hồ bọn hắn cũng không có làm thê tử, phu lang mình ủy khuất thương còn không hết a!

Có cho tiền bọn hắn cũng không dám khi dễ nữ nhi, ca nhi nhà Tư Duệ gia đâu!.

" mong rằng ngài sẽ giữ lời hứa " Tư Duệ Kỳ Vũ lạnh nhạt lên tiếng.

Cuộc trò chuyện về hôn sự liền nhanh chóng kết thúc bằng một hôn lễ diễn ra vào cuối tháng.

Cuối cùng sau hơn hai mươi năm hoàng đến nước Đại Nam cũng đã lập hậu.Vị này tân hoàng hậu là nữ nhi tướng quân phủ, nhà mẹ đẻ thật không vừa đâu.

Sau đó không bao lâu tân hoàng hậu lại mang thai rồi hạ sinh một vị hoàng tử, chuyện vui nối tiếp vui mừng.

Ở ở phía Duyên Hải Nam Trung Bộ của Đại Nam, vùng đất này hầu hết các tỉnh thành đều giáp Biển, địa hình lại hẹp dài trước mạt thế là nơi cho ra sản lượng hải sản đánh bắt xa bờ và là địa điểm du lịch nổi tiếng cả nước.

Sau mạt thể thì sinh vật ở đất liền và cả biển đều biến hóa, Võ Thiên Quân muốn khôi phục lại lãnh thổ thì lại bị chia cắt ở đoạn giữa này.

Mấy năm về trước đột nhiên sinh vật dưới biển lại tiền hóa lần nữa, một số loài còn có chân và ý thức.Bọn chúng liền tập hợp và tiến công lên đất liền, một số thành trì ở xung quanh đó bị tập kích và gửi thư cầu cứu lên Kinh Thành.

Võ Thiên Quân liền triệu tập và điều Tư Duệ Kỳ Vũ đội ngũ rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.