Một thời gian sau.
Trước ngày đại hôn của Tứ công chúa Lãnh Uyển Nghi.
Đèn hoa giăng lối khắp mọi nơi, từ trong hoàng cung ra đến ngoài thành đều một màu đỏ thắm. Hương hoa bay vẫy khắp mọi nơi như chào đón vị công chúa của Lãnh quốc đã hồi sinh.
Đào hoa viên cũng thế. Tuy không đỏ chói nhưng hoàng cung nhưng nó lại mang một màu hồng nhã nhặn xen lẫn với hình ảnh non sông nước biếc, có như thế thì nơi đây mới mang cái tên là Đào Hoa viên chứ.
Hiên Viên Tuyệt đi qua đi lại như không chịu nổi nữa rồi. Tại sao cái phong tục thành thân lại rườm rà như thế chứ? Tân lang lại không được nhìn mặt tân nương cho đến đêm động phòng, cái quy tắt hỗn đản gì vậy trời? Năm ngày nay hắn chưa được gặp nàng, hắn nhớ nàng đến da diết, nhớ giọng nói, nhớ cả những cử chỉ nghịch phá của nàng.
Không được, lương tâm hắn không cho phép bản thân mình chờ đến ngày mai. Hắn muốn gặp nàng ngay bây giờ. Thế là Hiên Viên Tuyệt một đường dụng khinh công bay vèo ra ngoài hướng hoàng cung bỏ lại đằng sau những tiếng gọi í ới của mọi người.
– “Mặc kệ đại ca ca đi, nhớ nhung quá cũng khiến người ta tẩu hỏa nhập ma đấy!” Nhược Bình bình tĩnh cắn nốt miếng hột dưa cuối cùng trong tay Lãnh Thiên mà mỉm cười. Cuối cùng cái ngày Hiên Viên Tuyệt được hạnh phúc cũng đến.
Hắn ta phi một đường đến Uyển Các cung dòm ngó xung quanh kẻo gặp người khác thì không những không gặp được nàng mà còn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-oi-ta-toi-day/781904/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.