Uyển Các cung quả là nơi dành cho người bệnh lâu năm, khọng khí u ám đến độ khiến cho Nhược Bình cứ da gà da heo gì thi nhau nổi lên hết trên cơ thể. Câu cối thì già khằng như chưa bao giờ được cắt tỉa, hoa tươi thì chả thấy đâu chỉ toàn um sùm một góc cỏ dại.
Tiếng chim hoang dại hót ríu rít cả một khoảng trời phía trên mái đình làm không gian thêm phần tự nhiên. Nếu như đây là sự sắp xếp có chủ ý thì vị công chúa này rất có tâm hồn yếu mến thiên nhiên hoang dã.
Cung nữ hai bên quỳ rạp xuống vấn an nhưng Lãnh Hàn nhanh chóng phất tay bảo không cần. Bảy người nhanh chóng đẩy cửa bước vào.
Đập vào mắt họ chính là căn phòng đơn sơ một màu trắng ảm đạm đến tê tái lòng người. Hình ảnh thiếu nữ đang nằm trên giường với gương mặt thanh tú không gì tả nổi nhưng nét xanh xao của người nhiễm bệnh càng không khiến nàng như xấu xí đi.
– “Nàng bị như thế nào?” Hiên Viên Tuyệt nhanh chóng đi vào đề bởi lẽ Nhược Bình biết hắn đương nhiên chẳng thích vào nơi này và khám chữa bệnh gì cho công chúa. Bất đắc dĩ phải nhờ nàng năn nỉ đứt lưỡi, gãy cuống họng thì hắn mới miệng cưỡngg đứng lên đi.
– Sức khỏe Uyển Nghi vốn từ nhỏ đã không được tốt, thường xuyên bệnh, dù cảm mạo cũng trở thành phong hàn nặng. Mới đây do vô ý rơi xuống hồ nước lạnh nên cơ thể đã như thế này mấy ngày nay chưa tỉnh lại.
– Hiên Viên Tuyệt tiến tới, đưa viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-oi-ta-toi-day/781902/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.