Lăn lông lốc trên giường như một con sâu đo cũng chưa thấy Lãnh Thiên trở về nhưng lại có kẻ tới quấy nhiễu khiến tâm tình của Nhược Bình cũng tươi tỉnh lên chút ít. Ít ra thì cũng có trò tiêu khiển.
– Vương phi, công chúa cho mời người đến bàn chuyện.
– Hừ! Nhan Nhược Bình ta mà phải đến đó diện kiến ả sao? Nhưng bất quá ta lại muốn xem mấy cái trò hậu cung tranh đấu này. Hắc hắc.
Nghi Thượng viên chính là nơi dành cho khách đến ở lại vương phủ và Phùng công chúa cũng đang chiếm tiện nghi trọn vẹ khu vực này khiến không ít gia nhân trong phủ phải cực khổ khi hằng ngày phục vụ cho vị công chúa nước láng giềng còn hơn là vương phi của chính mình.
Đẩy cửa phòng bước vào không khách khí, Nhược Bình không màng đến lễ nghi gì bởi lẽ với vị trí công chúa nước láng giềng thì cũng chỉ ngang hàng với cương vị vương phi của nàng hiện tại mà thôi trong khi gặp tên hoàng đế Lãnh Hàn hổ đản đó nàng cũng chả thèm hành lễ huống chi ai.
– Bảo ta đến đây làm gì?
Ngữ khí lạnh lùng hướng kẻ ngồi đối diện với nàng như không để đại vị của ai vào mắt nhưng ánh mắt của vị công chúa nọ lại khiến Nhược Bình phải khẽ nhíu mày. Rõ ràng là đóng kịch quá giỏi. Ôn như như nước, thanh khiết như sương, mịn màng như lụa, dịu dàng như… Khoan! Khoan đã! Đang quảng cáo Comfort đấy hử?
– Đáng lý ra làm muội muội như muội phải đến vấn an kẻ làm tỷ tỷ như ta đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-oi-ta-toi-day/781892/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.