“Chán quá, 4 tháng rồi, ngươi khi nào mới luyện xong hả, ngày nào cũng nghe ngươi thổi cái tiêu đó, ngươi thổi dở quá à, xuyên qua đây không phải ngồi nghe ngươi thổi tới thổi lui đâu, với lại ở đây chán quá, ngày nào cũng chỉ ăn rau, ta sắp chết vì ngán rồi” Cáo tinh nằm bên cửa sổ ve vẩy chiếc đuôi, ánh mắt tỏ vẻ khinh thường hướng về thiếu nữ đang ngồi trên giường thổi tiêu. Thiếu nữ ấy chính là Nhan Nhược Bình. Nhan Nhược Bình nghe xong cũng chẳng hề tức giận, tỏ như lơ đãng, không thèm để ý tới lời nói móc xỉa mình, nàng vẫn tập trung cố gắng thổi. Thật sự thì nàng thổi đã có tiến bộ rất nhiều, với 4 tháng mà đạt được như thế thì thật không phải tầm thường. Lúc lâu sau, không nghe cáo tinh than vãn gì hết, nàng mỉm cười nhẹ, bước xuống giường, lại bên cửa sổ, 1 tay cầm lấy cái đuôi xoã tung, 1 tay xoa đầu nó. 
“tối nay chúng ta đi ăn trộm nha” 
Cáo tinh nhíu nhíu đầu lông mày, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên tránh khỏi những cái sờ đầu, nhìn nàng đầy nghi hoặc: 
“ăn trộm gì?” 
“phải chuẩn bị kha khá tiền vắt lưng khi ra ngoài mới mặc sức chứ, đây là hoàng cung, là kho tiền đó, ta xuyên qua đây đã lỗ vốn rồi, phải kiếm chác lại gì chứ, sau khi xong chúng ta xuất cung ngao du luôn” 
Cáo tinh trong mắt xuất hiện một tia hứng thú. Một người một cáo nhìn nhau cười gian. 
Màn đêm khẽ buông xuống, lãnh cung vốn im ắng nay lại càng im ắng rợn người. Vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-oi-ta-toi-day/781833/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.