Chiếc xe lao vun vút trong đêm. Gió từ cửa sổ thổi vào khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn, cái cảm giác uất ức cũng không còn nữa.-Đưa tôi về nhà._Tôi buông một câu thẳng thừng, không quay mặt lại nhìn.
-....._Hắn im lặng không nói, cũng không có bất kỳ hành động gì.
Chiếc biệt thự nơi tôi đang sống dần hiện ra trước mắt, cánh cổng đã được những người giúp việc mở ra để chào đón chủ nhân đang về. Chiếc xe lao vun vút và dừng lại trước gara, đưa xe vào trong đó, hắn bước xuống tôi cũng đồng thời mở cửa xe đi ra.
-Anh làm gì ở đây?
-....
Vẫn cái sự im lặng bí hiểm đó, tôi không thể chịu được, kéo tay hắn lại:
-Anh muốn làm gì? Đây là nhà của tôi.
-Muốn ở lại vậy thôi. Coi như là việc thiệt hại lúc nãy của em._Hắn nhắc lại khiến tôi bỗng dưng dâng cảm lên một cảm giác biết ơn. Nhưng không được, dù hắn có giúp tôi một lần cũng không có nghĩa hắn được ở trong nhà của tôi nha. Dù sao cũng là con gái, còn rất nhỏ nữa mới chỉ 18 thôi à, nếu hắn ở lại nhỡ đêm có giở trò gì thì tôi phải làm sao đây hả trời?
-Không được. ANh muốn bao nhiêu tiền tôi cho anh?_Tôi luống cuống đáp xuôi một câu chưa được đi qua não kiểm duyệt nghĩa.
-Hả? Tiền sao? Em nghĩ tôi thiếu tiền à? Haa._Hắn cười to khiến tự nhiên tôi muốn tát cho cái, nhìn cái mặt sao lúc này ghét thế cơ chứ?
-Anh muốn cái gì tôi cho anh?_Một câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-con-roi-thi-ket-hon-di/2078106/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.