Khi cậu vừa nghĩ đã một bước tiến gần hơn phía chị thì người kia lại xuất hiện, ngồi bàn bên cùng chị. Cả nhóm không hiểu vì sao bầu không khí lại im lặng đến lạ thường, cậu cùng thấy khó chịu nhưng mới vào quán nên không thể nào đứng lên đi về. Vũ Bình giả vờ nghe điện thoại rồi bước ra ngoài đứng, Bình Nguyên liền đi theo phía sau.
"Sao vậy, khó chịu hả?"
"Ừm, một chút..." - Ánh mắt cậu đượm buồn, buông điện thoại đang giả vờ để bên tai xuống. Gần như không thể cứ tiếp tục kiềm nén, Vũ Bình bộc bạch với Bình Nguyên.
"Đi dạo một chút không? Đứng ở đây lát ai bước ra thấy thì khó xử lắm."
Vũ Bình cùng Bình Nguyên đi dạo phía ngược lại để không phải đi ngang quán, dù hơi mỏi chân nhưng tốt hơn để khó chịu trong lòng. Hai người cứ đi mãi không ai chịu mở lời.
Đến một lúc...
"Lại ghế đá ngồi chút đi, mỏi chân quá" - Vũ Bình thở hổn hển đi lại chiếc ghế đá ngồi xuống ngã lưng ra sau.
"Yếu quá, mới đi có chút mà mệt rồi." - Bình Nguyên lấy tay vuốt vuốt mồ hôi trên trán Bình. Người ngoài nhìn vào có khi còn nhầm tưởng cả hai là một đôi, nhưng sẽ chẳng ai ngờ rằng Vũ Bình chỉ xem cậu bạn này như một người anh trai. Bởi dĩ cả hai thân thiết hơn mấy thành viên còn lại là do tính cách của hai người tương đồng với nhau, sở thích và thậm chí phong cách ăn mặc.
"Từ lúc té xe xong chân tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-con-mua-thoang-qua/2852563/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.