Hải Minh cũng đã đọc được và thay đổi sắc mặt, cậu ấy cũng hiểu được sự hụt hẫng của Vũ Bình nên cảm thấy tội lỗi vì không nói thẳng với chị. Vũ Bình cất điện thoại đi, nhìn lên Hải Minh chỉ lắc đầu bỏ qua rồi nở nụ cười gượng.
Buổi chiều cậu hẹn Thiên Di đi ăn tối, tới nơi cậu gọi một vài món khô rồi đưa thực đơn cho Thiên Di. Ngồi chờ món, Vũ Bình nói hết những gì trong lòng đang vướng bận nhằm muốn bạn mình tìm ra lối đi mới.
Thiên Di chăm chú nghe từng câu từng chữ của Vũ Bình rồi nghỉ ra một số ý kiến mà cái nào cũng chẳng khả quan. Hai người lại nhìn nhau lắc đầu bất lực.
Hôm sau lớp cậu tổ chức đại hội chi đoàn, cậu nằm trong ban thư ký, lúc trưa cậu cùng nhóm có đến quán ngồi chơi nhưng không phải ca làm của chị. Vũ Bình cũng tính sẽ rời đi sớm trước lúc chị vào làm. Sau việc hôm qua, mọi thứ trở nên gượng gạo vì cả nhóm không biết trong lòng cậu đang nghĩ gì, cậu cứ làm mặt lành khiến mọi người khó đoán. Vũ Bình ngồi rìa bên ngoài cho Bạch Lam gối đầu xuống đùi cậu ngủ, cậu cũng ngồi yên tránh làm Bạch Lam thức giấc.
Gần đến 17h chiều, cậu muốn bảo mọi người về nhưng không ai muốn, bên ngoài có chiếc xe chạy tới đậu ngay trước cửa phụ của quán, khuất cái cây nên cậu không nhìn rõ người trở là ai, chỉ có thể là Khánh Châu.
Chị tung tăng hí hửng đi vào thấy ai cũng đều im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-con-mua-thoang-qua/2852557/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.