*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không lâu sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, Chu Gia Lạc lại đổ bệnh, thành ra Minh Nghiên cũng chẳng có thời gian đến tính sổ với cậu. Bác Trương cũng chỉ cắt vài bữa cơm của cậu mà thôi.
Nhưng vết thương trên đùi cậu thì vẫn chưa lành hẳn, bị nhiễm trùng mưng mủ một mảng lớn.
Sau đó khoảng một tuần, Chu Gia Lạc lại bò lên. Minh Diệp không biết nhóc đã leo cầu thang từ tầng 1 lên tầng 3 kiểu gì, chỉ thấy nhóc gõ cửa liên hồi rồi gọi cậu, kèm theo tiếng thở hổn hển.
“Anh ơi, Lạc Lạc tặng quà cho anh ạ!”
Minh Diệp nằm im trên giường, giơ tay bịt chặt lỗ tai. Cậu đã thề độc với bản thân, sẽ không bao giờ nhận quà của Chu Gia Lạc nữa.
“Em để ở cửa, anh nhớ ra lấy nha.”
Xoạt xoạt, tiếng lê bước rời đi. Mãi lâu sau Minh Diệp mới ra mở cửa, ngoài cửa để một con gấu nhỏ. Cậu đá văng con gấu ra xa vài mét, bác Trương thấy vậy sẽ nhặt nó lên đưa lại cho Chu Gia Lạc.
Cứ thế đến mấy ngày sau, ngày nào Chu Gia Lạc cũng sẽ đặt những món “quà” khác nhau trước cửa, và sẽ đều bị Minh Diệp đá đi.
Cuối cùng bác Trương cũng mất kiên nhẫn, nói thẳng với cậu: “Lạc Lạc cho thì nhận lấy, đừng để thằng bé mất vui.”
Minh Diệp cười mỉa mai: “Xong lại vu oan là tôi ăn trộm?”
Bác Trương á khẩu không nói được gì, xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-con-chim-son-ca/1302402/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.