Hoan nghênh cậu.
Thấp thỏm chẳng mấy hoá khói mây, trái tim bắt đầu nện thùm thụp vang vọng. Chu Dư An luống cuống ôm chai vang đỏ, ngơ ngác nhìn Chung Phất Sơ.
Ba chữ này rõ ràng chỉ là một câu xã giao thông thường nhất giữa những người hàng xóm với nhau, song cậu lại cảm thấy khi Chung Phất Sơ nói ra từng từ, từng chữ đều trở nên dịu dàng quyến luyến, tựa như ẩn chứa lời thề non hứa hẹn.
Chắc chắn cậu vẫn chưa hết sốt, cậu lúc lắc đầu, chợt nhớ tới thân phận chủ nhà của mình, vội vàng nói:
“Chung… Bác sĩ Chung ngồi đây một lát nhé, em đi rót nước cho anh.”
Chu Dư An đặt chai rượu vang lên bàn uống trà, rồi cuống cuồng bới cái đống lộn xộn trong phòng. Từ Hành đem đồ đến xong thì chạy mất hút, bốn bề chỗ nào cũng ngồn ngộn đồ đạc, ấm đun nước cũng chả có, đến miếng nước cũng chẳng tìm được mà uống.
Cậu chán nản vò đầu bứt tóc, nghĩ kế hoạch tối nay quá thất bại. Biết thế cứ dọn dẹp cho ngon nghẻ đi đã rồi mai hẵng mời Chung Phất Sơ đến làm khách.
“Xin lỗi, em không tìm thấy chai nước nào cả, hay là mình uống rượu nhé anh?” Chu Dư An sực nhớ tới chai rượu của Tống Địch Tân, bèn đi lấy hai cái ly mới rửa hồi nãy, hỏi Chung Phất Sơ đang ngồi trên sofa quan sát căn nhà.
“Giờ cậu vẫn chưa được uống rượu.” Chung Phất Sơ đứng lên, nhìn đồng hồ, “Qua nhà tôi đi.”
“Dạ?” Chu Dư An không phản ứng kịp.
“Cậu cũng không thể cả đêm không uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-con-chim-son-ca/1302386/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.