Chương trước
Chương sau
Bách Lý Thần phá hư là chuyện không nắm chắc, bán đứng Thú Ca nàng làm làm không biết mệt.
Đương nhiên, ngươi không thể nói Bách Lý Thần không thích Thú Ca, mà ngược lại đó cũng là một cách làm bạn bè, chẳng qua làm bạn bè của nàng quá mức bi ai một chút.
Thú Ca chính là dùng để bán đứng.
Ngươi cho là ca dễ làm sao?
Bách Lý Thương Mặc biết sự tình khẳng định không thể đơn giản giống như Bách Lý Thần nói, nếu các nàng (hai người đệ tử) chưa trực tiếp nói mình có gian tình thì khẳng định là không được. Cho dù Hâm Hải Vân Các có thể chống đỡ được lần công kích đầu tiên, còn lần thứ hai thì sao? Người ta cũng không phải tên ngốc, như thế nào lại nghe các ngươi nói méo mó? Các nàng có thể không nói, nhưng thừa dịp ngươi không chú ý mà rời đi là việc có thể xảy ra, hơn nữa thần không biết quỷ không hay, người còn có thể ngăn cản sao? Ai lại biết? Đến lúc đó môn phái khác biết tin tức này, Hâm Hải Vân Các khẳng định chống đỡ không được sự công kích lần thứ hai. Cho nên, có một số việc trước đó phải có phương pháp dự phòng mới đúng.
Thanh Long là người quen lão niên của Bách Lý Thương Mặc, tự nhiên nói chuyện với nhau là tốt nhất, tuy rằng tứ thần thú không có danh hiệu nhưng Thanh Long nghiễm nhiên chính là lão đại bên trong, chỉ cần nàng đồng ý là không thành vấn đề, ba tên còn lại cũng sẽ không có vấn đề.
Bách Lý Thương Mặc uyển chuyển cùng Thanh Long nói một chút về phiền toái này, sau đó người ta tuy rằng không trực tiếp tỏ thái độ, nhưng nói với ý tứ người không đụng ta ta không đụng người, người nếu phạm ta ta sẽ không dễ dãi như thế đâu.
Mà Bách Lý Thần cũng thực vui sướng khi người gặp họa đem tin tức này nói cho Thú Ca, cũng cực kỳ bội phục Thú Ca thần cơ diệu toán.
"Thú Ca, ngươi thật là thần nhân vậy, đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ của ta quả nhiên có JQ!" Bách Lý Thần nhớ tới thời điểm Thú Ca còn mang hình dạng con gián trước kia đã có lời tiên đoán hai vị sư tỷ của nàng có một chân, nay hai người quả thật đã cùng một chỗ, có thể thấy được hỏa nhãn kim tinh của Thú Ca.
"Hứ, Thú Ca của ngươi nhìn người lúc nào mà không chuẩn chứ?" Thú Ca nay đã gần khôi phục được bảy phần thực lực, bất quá hắn lại biến thành bộ dáng rùa to xác quỳ rạp trên mặt đất phơi nắng, màu sắc xanh đen trên xác rùa dưới ánh mặt trời phản xạ ra hoa văn mang phong cách cổ xưa. "Tình yêu a, vốn chính là chẳng phân biệt được giới tính, thế nhân rất nông cạn lại nhìn không thấu, người có thực lực cao giống Thú Ca ta có quá ít" Thú Ca không ngại tiếp tục thổi phồng chính mình, "Ngươi xem, ta ghép đôi cho ngươi cùng Cô Cô đại nhân nhà ngươi hao tốn hết bao nhiêu khí lực? Cũng không nghe được một câu cảm ơn của ngươi. Con bé không có lương tâm!" trắng mắt liếc Bách Lý Thần đang ngồi xổm bên cạnh một cái, Thú Ca tiếp tục ngủ.
"Thú Ca, sự giúp đỡ của ngươi ta đều ghi tạc trong lòng, nói cảm ơn cái gì đó rất giả tạo, chúng ta trong lúc đó còn cần cảm ơn sao?" ta cũng không biết đem ngươi bán bao nhiêu lần.
"Hứ".
Bách Lý Thần nhìn Thú Ca đang muốn ngủ, vội vàng làm bộ thực bất đắc dĩ cùng bộ dáng thực thật đáng buồn, thở dài thở ngắn, "Đáng tiếc, tình yêu cũng không qua nổi thế tục a, càng yêu sâu đậm càng tổn thương sau sắc. Đại sư tỷ và nhị sư tỷ cùng một chỗ, ai, luôn luôn có tiểu nhân muốn xen vào bên trong".
Thú Ca vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, "Tình huống thế nào?".
Gần đây hắn nhàn rỗi đến đau trứng, quá là nhàm chán.
Trước kia còn có thể cùng Bách Lý Thần bày mưu tính kế theo đuổi Bách Lý Thương Mặc, hiện tại Bách Lý Thần đem Bách Lý Thương Mặc thu phục, Ngư Tuyết cũng theo Tần Liễu 'Bỏ trốn', còn lại một mình hắn cô đơn lẻ bóng, tịch mịch a.
Có một số việc lại không thể nói cùng nhóm nương tử, thời diểm cần cái người bạn bè xấu nết này thì ngay cả bóng cũng không thấy, hắn tổn thương lắm a!
Bách Lý Thần biết ưu điểm cùng khuyết điểm duy nhất của Thú Ca đều là thích vô giúp vui, miệng lập tức nói, "Chuyện của đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ bị Tam trưởng lão phát hiện, hiện tại truyển đến nơi Cô Cô, muốn Cô Cô có một quyết định rõ ràng. Nhưng quyết định này lại không dễ ra chút nào!".
Thú Ca vừa nghe lập tức trợn to hai mắt, "Cái gì? Gậy đánh uyên ương?! Loại chuyện này Bách Lý Thương Mặc cũng làm sao?" không thể nào, không cảm thấy Bách Lý Thương Mặc là người như thế a!
"Làm sao có khả năng?" Bách Lý Thần thiếu chút nữa nhảy dựng lên, "Cô cô ta cũng không phải là người như thế, cho nên mới phiền a! Chuyện này nếu xử lý không tốt, Hâm Hải Vân Các sẽ trở thành ngoại tộc, đến lúc đó đám người tu chân tự nhận mình là chính nghĩa còn không sáp lại đá cho một cước? Chúng ta có nhiều nữ đệ tử như vậy thì nên làm cái gì bây giờ? Chẳng phải là thịt đặt trên thớt gỗ mặc người chém giết sao? Hảo hán không đánh nổi nhiều người nha".
"Thì giết, sợ cái gì? Tới một người giết một người, tới hai người giết cả hai, Thú Ca ta đời này hận nhất chính là hai loại người, một là gậy đánh uyên ương muốn chia rẽ tình cảm người ta, hai là khi dễ nữ nhân, nếu bọn họ dám đến, ta giết nha!" Thú Ca im lặng lâu lắm, hơn nữa thực lực đã gần khôi phục hoàn toán, sớm không chịu nổi tịch mịch. Hiện tại có người dám can đảm đến khiêu khích ta, không phải muốn chết sao?
"Thú Ca, nhóm nương tử ngươi luôn phản pháo ngươi" Bách Lý Thần gặp Thú Ca hưng trí bừng bừng, không khỏi đả kích nói, "Các nàng chưa chắc sẽ hỗ trợ".
"Hừ, ai nói?" Thú Ca gân cổ, "Ta nói các nàng đi hướng đông, các nàng không dám đi hướng tây, ta muốn các nàng đi hướng tây, các nàng tuyệt đối không dám đi hướng đông. Ta muốn người nào thị tẩm cho ta, người đó phải nằm trên giường cho ta, Thú Ca ngươi là nam nhân chân chính! Đứa con nít như ngươi hiểu hay không?", thanh âm kêu càng lớn, càng chột dạ. Cái này ta biết!
Bách Lý Thần cũng không tính vạch trần Thú Ca nói dối, mà lộ ra vẻ mặt rất bội phục, "Thú Ca, hết thảy đều kính nhờ ngươi!".
"Không thành vấn đề, chuyện nhỏ, cứ yên tâm về Thú Ca ngươi".
Bách Lý Thần thu phục Thú Ca tự nhiên sẽ không ở lâu, chỉ sợ hắn phản ứng lại sẽ hối hận.
Hắc hắc, chính mình như thế coi như là giúp Cô Cô một phần.
Thời gian bảy ngày nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng an bài sự tình kia như vậy là đủ rồi.
Bách Lý Thương Mặc bởi vì chuyện của Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu nên lại về chủ điện.
Tam trưởng lão có lẽ sợ Bách Lý Thương Mặc bao che hai người, cho nên trực tiếp đem hai vị trưởng lão khác kéo đến, đương nhiên về phần lấy cái cớ gì thì chỉ có chính nàng biết.
Đối với cách làm việc theo quy tắc của Tam trưởng lão, hai người này cũng không nề hà, may mắn chưởng môn không phải người tính toán chi li, nếu không ---.
Ở trên chủ điện, Bách Lý Thương Mặc đã sớm dự đoán được Tam trưởng lão sẽ kéo hai vị trưởng lão này theo tới, cho nên cũng không cảm thấy giật mình, chỉ gật gật đầu tỏ vẻ lễ phép.
"Chưởng môn ---" Ba người làm trưởng lão, tự nhiên là phải hành lễ với chưởng môn. Cho dù không nguyện ý thì quy củ chính là quy củ.
"Các vị trưởng lão không cần đa lễ, mời ngồi" Bách Lý Thương Mặc cười nhẹ, Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu đứng bên người vẻ mặt cũng nhịn không được bắt đầu khẩn trương lên.
"Không biết các vị trưởng lão đến đây vì chuyện gì?".
"À, chính là nghe nói chưởng môn trở về chủ điện, cho nên đến để báo một chút chuyện tình trong Các" Đại trưởng lão liếc mắt nhìn thoáng qua Nhị trưởng lão cũng đang cau mày một cái, "Không biết là có phải trong Các đã xảy ra chuyện gì quấy nhiễu đến chưởng môn?" rồi không có biểu tình liếc mắt nhìn Tam trưởng lão một cái, âm thầm thở dài một hơi.
Bách Lý Thương Mặc nhìn về hướng Tam trưởng lão, cười cười, chưa nói là không phải.
Nàng đang chờ xem Tam trưởng lão sẽ nói như thế nào.
Không chỉ là Bách Lý Thương Mặc, người có đầu óc đều biết chưởng môn đang đợi ai mở miệng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.