Ngày kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học cũng là ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của tôi.
Đó cũng là lần đầu tiên trong đời tôi công khai thách thức giới hạn của Đường Lâm Nam đối với mình, tôi uống rượu trong quán bar và phớt lờ tất cả các cuộc gọi của anh hết lần này đến lần khác.
Đến khi đứng trước cửa nhà, cuối cùng tôi cũng tỉnh rượu.
Trong phòng khách mờ tối, Đường Lâm Nam ngồi hút thuốc trên sofa, đầu thuốc lá đang cháy là ánh sáng duy nhất trong đêm tối, cả phòng khách tràn ngập khói thuốc lá khiến tôi khó chịu ho vài tiếng.
“Đứng lại”.
Tôi đóng cửa, dựa vào tủ giày, nhẹ nhàng nói: “ừm”
Đường Lâm Nam vứt điếu thuốc trên tay vào gạt tàn, đứng dậy đi về phía tôi.
Tiếng bước chân vọng trong đêm tối khiến tôi càng thêm sợ hãi.
“Đường Tử Ninh”.
Anh gọi tên tôi một cách lạnh lùng.
Đường Lâm Nam ép tôi vào tử giày, sờ vào cổ tôi rồi siết chặt trong nháy mắt.
Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác sợ hãi, cố gắng gọi anh: “Chú ơi, cháu đau...”
Lúc đó anh mới buông tay.
Tôi cố gắng hít thở, cảm giác như vừa vượt qua được cái chết.
“Em tới quán bar?”
Mùi rượu trên người nồng nặc, dù đã đi loanh quanh trước khi về nhà nhưng vẫn không có tác dụng.
Tôi cuối đầu không nói.
“Em có biết đến quán bar rất nguy hiểm không?”
“Đặc biệt là với cô gái xinh đẹp như em”
Từng câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-tinh-nao-voi-chu-ket-thuc-hanh-phuc-khong/3434603/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.