Hứa Ảnh Thiên nhìn sâu vào mắt Diệp Hiểu Quân hỏi: "Mắt trái mắt của cô có từng bị ngoại thương gì không?"
Diệp Hiểu Quân lắc đầu: "Chẳng qua là ngủ một giấc."
"Lúc ngủ đè ép đến?"
"Nằm sấp ngủ, nhưng không có đè ép đến mắt."
"Gần đây cũng không có làm giải phẫu gì liên quan đến mắt?"
"Cũng không có."
Hứa Ảnh Thiên nói: "Có thể là mô mắt chảy máu, loại triệu chứng mắt tự chảy máu như này không phải là tầm tuổi Diệp tiểu thư sẽ phát sinh. Bình thường người già khoảng năm mươi tuổi trở lên nếu làm vận động kịch liệt gì khả năng dẫn đến mạch máu li ti bị tắc máu, khiến cho chảy máu. Nhưng nhìn số lượng máu chảy như này tôi cảm giác như là cuống mạc bị vỡ... Tôi không phải bác sĩ nhãn khoa, cụ thể như nào không dám phán đoán, đề nghị hai người nên đi bệnh viện kiểm tra kỹ càng một chút."
Diệp Hiểu Quân đối với tấm gương nhìn đôi chút, nói: "Giống như so với vừa rồi tốt hơn một chút rồi."
Hứa Ảnh Thiên: "Đó là cô ảo giác, không có tốt."
Diệp Hiểu Quân: "..."
Đồng Ấu Ninh ở một bên ngồi trên ghế sofa nhìn Diệp Hiểu Quân rồi lại nhìn Lục Tĩnh Sanh lặng yên không lên tiếng, nhức đầu.
Vốn giờ này, nàng nên cùng Hứa Ảnh Thiên ở trên giường gặm lẫn nhau, tốt tốt hưởng thụ một đêm tuyệt vời mới đúng, nhưng bị khuê mật gọi điện truyền tới đem kế hoạch của nàng quấy rầy. Một ngày diễn rồi lại diễn, bên trong mưa rừng sờ bò lăn đánh, phi thiên độn địa, buổi tối vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-muon-noi-cho-nguoi/1362151/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.