Kiều Thiệu Luân nói muốn đi Bắc Âu ở một thời gian ngắn, Đồng Ấu Ninh không có ngăn cản, vì nàng chuẩn bị tốt hết thảy, chuẩn bị nhà ở, câu cá, ngắm mặt trời mọc đều rất thuận tiện, thích hợp tĩnh dưỡng.
Kiều Thiệu Luân đem cửa hàng Hana làm quà đáp lễ, nàng biết Đồng Ấu Ninh rất thích đi chỗ đó tìm một chút thanh tĩnh, hơn nữa Hana là ký ức chung của các nàng, nàng vẫn là muốn lưu giữ kỷ niệm hai năm qua thật tốt.
"Tôi thản nhiên tiếp nhận phòng chị chuẩn bị, chị cũng phải tiếp nhận Hana." Trước khi đi Kiều Thiệu Luân nói, "Đợi khi chị có bạn gái mới tôi sẽ trở lại, tới khi hẹn ước bạn bè hảo hữu, khi tâm sự chuyện chúng ta ba năm qua cũng sẽ có Hana trong câu chuyện."
Kiều Thiệu Luân thật đúng là không bao giờ quên đi chuyện trả đũa, Đồng Ấu Ninh cười rồi ôm nàng, đưa mắt nhìn nàng rời khỏi.
Ngày đó ánh mặt trời tràn đầy, Kiều Thiệu Luân trang điểm cùng quá khứ có khác biệt.
Nàng ưa thích quần áo và trang sức đơn giản, một thân áo sơ mi cùng quần dài, tay đeo đồng hồ. Nàng không cần trời gió tuyết vì ai che dù, không cần để ý, vây quanh ai nịnh nọt ai. Nàng muốn đi tới bên kia địa cầu, nắm một rương hành lý, lập tức liền lên đường.
"Lại khôi phục độc thân rồi?" Đối với trận này chia tay của Đồng Ấu Ninh, Lục Tĩnh Sanh nhìn qua đối với nàng còn tiếc nuối, "Cũng hai năm rồi, tớ cho rằng lần này cậu thật có thể định nghiêm túc."
Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-muon-noi-cho-nguoi/1362120/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.