Từ tửu trang đi ra, Lục Tĩnh Sanh một đường trầm mặc.
Tiểu Quý nói: "Boss, cái người họ Chu này chết rồi, nhiều chuyện phải dừng lại sao."
"Ân."
"Em tiếp theo nên tra cái gì đây?"
Bị tiểu Quý hỏi như vậy, Lục Tĩnh Sanh đặc biệt mỏi mệt.
"Em không cần tra xét, tốt tốt đón lễ mừng năm mới. Có chuyện gì chị sẽ lại thông báo cho."
"Vâng boss!"
Lục Tĩnh Sanh cùng nhân viên công ty đi tới nơi nghỉ mát.
Nghỉ lễ năm mới, các bãi biển lớn ở Đông Nam Á đều có thể nghe thấy tiếng mẹ đẻ, may mà các nàng chọn làng du lịch không quá nhiều người, Toàn thể công nhân viên đa số ở phòng ngoài rải các đá ngầm, chỗ ở của nàng đẩy cửa đi ra bên ngoài chính là bãi biển tư nhân, người tới đây tản bộ tương đối ít, nàng nằm ở trên mặt ghế đón ánh sáng mặt trời nhắm mắt dưỡng thần.
Nghĩ tới lần đầu thoải mái như này là khi nào, có vẻ như là lần ở hồ Nhĩ Hải kia. Cũng là tại đó lần đầu nhìn thấy Diệp Hiểu Quân.
Lại nói tiếp, khi đó Diệp Hiểu Quân khóc đến thực thương tâm...
Nhớ tới việc này Lục Tĩnh Sanh đặc biệt khó chịu, trong lòng cũng mắng nàng ngu ngốc không ít, thời gian nhận thức nhiều hơn từ ngữ mắng chửi cũng văn hoa đổi mới.
Mấy ngày trước nàng thu được bưu kiện từ Diệp Hiểu Quân gửi tới. Nửa đoạn trước đặc biệt nghiêm túc mà báo cáo tiến độ công tác, tình huống tổ kịch, còn kém tiêu đề in đậm thêm dòng chữ "Tổng kết công tác". Nửa phần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-muon-noi-cho-nguoi/1362101/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.