Cảnh vật trước mắt giống như cách một tầng hơi nước, lung lay, mọi thứ bị hòa tan thành màu trắng vàng sáng. Con mắt Diệp Hiểu Quân vốn là có bệnh nhẹ, lại bị va đập một cái thật mạnh, khuôn mặt Cố Lam ở trong tầm mắt nàng cũng mờ ảo. Trong thoáng chốc, lời nói Cố Lam như thể làm cho thời gian nghịch chuyển, cứ như rằng các nàng cũng chưa từng có chia tay, hai tháng vừa qua chỉ giống như là một giấc mộng, các nàng như trước vẫn là quan hệ người yêu. Không gian hỗn độn, từng câu từng chữ của tin nhắn thần bí bám theo trong đầu nàng gào thét, trái đất quay cuồng.
"Lại đây em xem nào, đầu bị đập rồi đi." Cố Lam nâng tay muốn xoa đầu nàng.
Cho dù tầm nhìn mơ hồ, đầu đau nhức, nhưng Diệp Hiểu Quân vẫn có thể phân rõ cái gì mới là sự thật, dùng sức hất tay Cố Lam: "Đừng động vào tôi.".
Nghĩ đến khả năng Diệp Hiểu Quân đã sớm cùng Lục Tĩnh Sanh thông đồng từ trước, chính mình lại lần nữa bị chèn ép, dùng tôn nghiêm thật vất vả đổi lấy được cơ hội, mắt thấy cơ hội ấy sắp tuột đi, Cố Lam như thế nào có khả năng cam tâm.
Nàng biết ở bên trong phòng tắm có người – mười phần là Lục Tĩnh Sanh, nàng muốn phá đi quan hệ của Diệp Hiểu Quân cùng Lục Tĩnh Sanh, muốn làm cho nàng mất đi chỗ dựa, không thể làm cho nàng cứ như vậy sống tốt! Cho dù trong phòng tắm không phải Lục Tĩnh Sanh, nàng cũng muốn ở trước mặt người khác đem Diệp Hiểu Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-muon-noi-cho-nguoi/1362059/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.