Trên đường quay về B thành, Diệp Hiểu Quân xóa hết những gì liên quan đến Cố Lam trong di động, bao gồm ảnh chụp, video, tài khoản mạng, số điện thoại... Làm xong hết thảy, ánh mắt của nàng chua xót, rất muốn ngủ một giấc thật dài, dị vật phiền phức khó chịu trong mắt lại mài đến nàng khó chịu, mở mắt cũng đau, nhắm mắt cũng đau, tâm tình bực bội giống một đoàn khói súng nghẹn tại ngực, nuốt không vào mà nhả không ra, khó chịu đến mức hận không thể xé tâm bỏ phổi.
Sau khi máy bay hạ cánh, khởi động lại điện thoại, có một tin nhắn được gửi đến từ Cố Lam. Cho dù đã xóa bỏ tên liên hệ, nhưng dãy số này đã ghi tạc trong lòng, tựa như người đó.
"Đợi em quay hết cảnh phim liền trở về liền thu dọn đồ đạc mang đi, phòng ở để lại cho chị, dù sao đều là chị trả tiền thuê phòng. Chị đem trả em tiền thế chấp trước kia em đưa là được rồi. Còn có em vừa đăng ký thẻ bơi lội tại gia chuyển cho chị, tổng cộng chị trả cho em 6000 là tốt rồi."
Diệp Hiểu Quân nhìn đoạn tin nhắn này, ngay cả cười lạnh đều cười không ra.
Diệp Hiểu Quân không trả lời, đem tin nhắn ghê tởm này xóa.
Về nhà, vào nhà, căn phòng nho nhỏ giờ phút này đặc biệt trống trải. Nàng đem tất cả vật sở hữu của Cố Lam đóng gói bỏ vào trong rương, chờ đợi những thứ này cùng chủ nhân của nó cút khỏi cuộc sống chính mình.
Diệp Hiểu Quân một mình ngồi trên sô pha phòng khách, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-muon-noi-cho-nguoi/1362051/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.