“Đó là do anh gieo gió gặt bão.” Thẩm Giai Nghị lạnh nhạt nói. Anh sẽ không bao giờ hối hận về quyết định của mình khi đó.
Vũ Phàm nhếch mép.
"Gieo gió gặt bão?"
"Xem ra mấy năm nay, mỗi ngày Thẩm tổng đều sống rất vui vẻ."
"Được rồi! Đã vậy thì đừng trách tao vô tình, đi, mau cắt nát lỗ tai của con gái nó. Dùng con dao rỉ sét này cứa từng chút một, nhớ quay video lại để cho mọi người cùng xem nhé. Thẩm Giai Nghị, tao sẽ khiến mày phải hối hận vì quyết định của mình năm đó.” Vũ Phàm nghiến răng nghiến lợi nói.
Anh ta rất hận, trong lòng anh ta tràn ngập thù hận.
"Vâng."
Tên côn đồ đang cầm trong tay con dao rỉ sét, mới vừa đi được hai bước thì đã bị Thẩm Giai Nghị cản lại.
Anh không có lựa chọn nào khác nữa, vì sự an toàn của Đóa Đóa, Thẩm Giai Nghị bắt buộc phải làm việc này, dù biết hôm nay có thể bị đối phương vũ nhục, anh cũng sẽ phải làm để cứu được Đóa Đóa.
“Sao nào, Thẩm tổng đã suy nghĩ kĩ rồi à?” Vũ Phàm chế nhạo.
Anh ta muốn biết một người luôn tự cao tự đại như Thẩm Giai Nghị, liệu sẽ quỳ xuống nhượng bộ để cứu con gái hay không.
"Quỳ xuống là không thể. Nhưng nếu anh chịu buông tha cho Đóa Đóa, tôi có thể cho anh thêm một nghìn tỷ." Thẩm Giai Nghị nói.
Anh có tiền, cũng không ngại hao tài tiêu tai.
"Thẩm Giai Nghị, mày thật sự cho rằng tao sẽ vì lấy mấy đồng tiền hôi thối của mày mà buông tay sao? Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500506/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.