“Lái xe đến bệnh viện trung ương.” Từ Phong ra lệnh.
Tài xế nhanh chóng điều khiển xe đến bệnh viện.
Từ Phong lặng lẽ đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Giang Ý Mạn, boss vẫn im lặng từ nãy đến giờ, vẻ mặt lo âu suy nghĩ, Từ Phong biết Giang Ý Mạn đang có cảm giác gì, anh biết cô yêu Đóa Đóa và Hiên Hiên đến nhường nào.
Cô ấy đã cố gắng làm rất nhiều việc, tất cả chỉ để giành lại quyền được làm mẹ của mình, cô ấy muốn dành cho con cái những điều tốt đẹp nhất, cô luôn muốn giữ chúng ở bên mình.
Từ Phong sẽ luôn đồng hành cùng sếp, mong sẽ sớm có một ngày cô ấy đoạt lại được hai đứa nhỏ.
Nửa giờ sau, xe đậu bên ngoài bệnh viện.
Khi xe còn chưa dừng lại hẳn, Giang Ý Mạn đã vội vàng mở cửa nhảy xuống.
“Giang tổng, từ từ, cô cởi cái mũ trùm đầu xuống đi đã!” Từ Phong hét lên.
Này! Đừng có vội vàng như vậy chứ! Cô ăn mặc toàn thân đều là đồ đen, xong lại đội thêm cái mũ chuyên dành cho dân trộm cướp kia, thậm chí đến anh còn tưởng rằng cô ấy đang đi cướp bệnh viện ấy! Từ Phong vội vàng chạy theo đưa cho Giang Ý Mạn một chiếc áo khoác.
“Xin chào, cho tôi hỏi có phải vừa rồi một bé gái năm tuổi được đưa đến đây? Con bé có bị sao không?” Giang Ý Mạn hỏi thăm một vị y tá.
“Đến khu nhi khoa.” Y tá nói với cô.
Giang Ý Mạn co cẳng chạy, Từ Phong đi theo sau, hai người đứng trong thang máy, Giang Ý Mạn nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500499/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.