Thoải mái! Thật thoải mái!
Giang Ý Mạn dang tay, nhắm mắt đón lấy làn gió đêm mát mẻ, dễ chịu.
Ui da!
Đột nhiên trán cô đập vào một người đàn ông, anh ta cao lớn và có khuôn ngực rất rắn chắc, Giang Ý Mạn chấn động, suýt chút nữa định đánh anh ta, nhưng cô cảm thấy mùi trên cơ thể của người đàn ông này rất dễ chịu.
Cô dùng hai tay ôm lấy eo của người đàn ông, không muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh ta, thân thể nhỏ bé của cô cọ nhẹ lên người anh, càng cọ vào càng thoải mái.
Thẩm Giai Nghị trợn to hai mắt, làm sao mà đêm hôm khuya khoắt, anh lại có thể gặp được người phụ nữ chết tiệt này? Thẩm Giai Nghị đẩy Giang Ý Mạn ra, lực không nhẹ chút nào, nhưng vẫn không gỡ ra được.
“Tránh ra.” Thẩm Giai Nghị lại đẩy.
Giang Ý Mạn nhất định không chịu buông tay, cô ôm Thẩm Giai Nghị như ôm một miếng giải dược, cô thích ôm anh, thích cọ cọ vào người anh, cảm giác dễ chịu ập đến khiến cô không muốn buông tay.
Giang Ý Mạn ngẩng đầu lên nhìn, mắt hơi híp lại.
“Này, anh chàng đẹp trai.” Giang Ý Mạn vươn ngón tay chọc chọc vào mặt Thẩm Giai Nghị.
Thẩm Giai Nghị đẩy mạnh ra.
Giang Ý Mạn nặng nề ngã xuống đất, trên mặt đất có rất nhiều sỏi đá khiến tay cô bị thương. Nỗi đau ấy làm cho cô tỉnh táo lại một chút, Giang Ý Mạn nhận ra người đàn ông trước mặt cô là Thẩm Giai Nghị.
“Anh đẩy tôi làm gì? Làm tay tôi chảy máu rồi này.” Giang Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500496/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.