“Cô tới đây làm gì?” Thẩm Giai Nghị xem thường Giang Ý Mạn.1
Đây không phải là nơi phụ nữ nên đến.
"Vậy anh đang làm gì ở đây? Anh rể là ra ngoài chơi gái sao, Giang Vũ Phỉ có biết vụ này không ta?" Giang Ý Mạn lùi lại hai bước, khoanh tay, dáng vẻ rất kiêu ngạo.
“Đây là việc của tôi, không cần cô quan tâm.” Thẩm Giai Nghị nhẹ giọng nói.
“Vậy thì anh cũng đừng quan tâm đến việc của tôi. Tôi tới đây tìm ai cũng đều không liên quan gì đến anh, hừ.” Giang Ý Mạn tiêu sái xoay người, bước chân có chút vội vàng.
Nhưng Thẩm Giai Nghị lại đột nhiên nắm cổ tay cô, kéo lại.
Cô xoay người hai vòng, lưng dựa vào tường, Thẩm Giai Nghị chống tay lên tường, cả người Giang Ý Mạn đều bị kẹt.
Trong hành lang của hội quán, thỉnh thoảng cũng sẽ có người qua lại, nhưng chẳng ai quan tâm mấy chuyện này cả, bởi vì nơi đây là nơi đến để giải thoát khỏi những gò bó, mọi người có thể tha hồ phóng đãng thoải mái.
“Anh muốn làm gì?” Giang Ý Mạn ngẩng đầu, căng thẳng nhìn Thẩm Giai Nghị.
Khuôn mặt đẹp trai, phong lưu của anh khiến tim Giang Ý Mạn đập nhanh không ngừng, mỗi lần đến gần Thẩm Giai Nghị, cô đều không thể kiềm chế được mà ngắm nhìn anh.
“Không có chuyện gì cả, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, thân là tiểu thư của Giang gia thì đừng nên đến mấy nơi như thế này. Mọi lời nói và việc làm của cô đều sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Giang gia.” Thẩm Giai Nghị cúi đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500491/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.